(Đa-ni-ên 1:8)
Đất nước Do Thái lại bị “phó” vào tay kẻ thù. Trong những người bị bắt làm phu tù, có vài thanh niên ưu tú được chọn riêng ra, huấn luyện để trở thành người phục dịch trong triều vua. Họ được nuôi dạy trong ba năm theo quy chế, đường hướng của vua. Trong số các thanh niên ấy, có chàng thanh niên Đa-ni-ên và ba người bạn. Họ bị đổi tên và đưa vào khuôn khổ đào tạo theo tiêu chuẩn của vua: học văn chương, ngôn ngữ của người Ba-by-lôn, ăn thức ăn ngon và uống rượu vua dùng. Tuy nhiên, chàng thanh niên Đa-ni-ên và ba người bạn là những người tin kính Chúa, họ biết rõ những thức ăn của vua đã được cúng cho thần tượng, nên quyết tâm không đụng đến những thức ăn, thức uống đó.
Chàng Đa-ni-ên không ngại bị đổi tên, bị huấn luyện, nhưng chàng biết rằng những thức ăn đã cúng cho tà thần sẽ làm họ bị ô uế nên quyết tâm từ chối. Với lòng kiên quyết giữ mình trong sạch trước mặt Chúa, chàng Đa-ni-ên đã can đảm trình bày với viên quan chịu trách nhiệm, xin cho phép họ không dùng thức ăn của vua. Chúa “khiến” cho viên quan ấy yêu thương họ và đã đồng ý thử họ trong mười ngày với chế độ ăn rau và uống nước mà thôi. Đức Chúa Trời nhìn thấy tấm lòng kiên quyết giữ mình khỏi bị ô uế bởi thức ăn vua ban của chàng Đa-ni-ên và ba người bạn nên đã ban phước đặc biệt cho họ. Sau mười ngày thử nghiệm, sắc diện của bốn thanh niên Do Thái này trở nên hồng hào, đầy đặn hơn hẳn các thanh niên dùng thức ăn của vua. Sau thời gian “đào tạo,” bốn thanh niên này khôn ngoan, sáng suốt, và giỏi gấp mười lần những thuật sĩ và pháp sư trong vương quốc Ba-by-lôn lúc bấy giờ. Đó là sự ban phước đặc biệt của Đức Chúa Trời dành cho những thanh niên có sự chọn lựa khôn ngoan và biết giữ mình cho vinh quang của Ngài.
Chàng Đa-ni-ên và ba người bạn là những thanh niên đang
ở trong nghịch cảnh, bị bắt xa quê hương, đi phục dịch cho vua thờ tà thần, trái với đức tin của mình, vậy mà họ đã quyết tâm giữ mình không bị ô uế trước những điều nghịch với niềm tin của họ. Đây là tấm gương nhắc nhở các thanh thiếu niên Cơ Đốc ngày nay. Cần quyết tâm giữ mình trong sạch trước mặt Chúa dù bao cám dỗ phủ vây xung quanh, noi gương chàng Đa-ni-ên để làm theo Lời Chúa dạy: “hoặc ăn, hoặc uống hay làm sự chi khác hãy vì sự vinh hiển của Chúa mà làm”. Đa-ni-ên không ăn đồ ngon của vua, nhưng ông vẫn đứng chầu bên cạnh vua. Đa-ni-ên không chịu ô uế bởi nỗ lực đồng hóa của vua, nhưng vẫn rèn luyện mình trở thành xuất sắc để cống hiến. Thay vì bất mãn, lên án, chán nản trước những người bắt dân mình đi làm phu tù, Đa-ni-ên sống với tinh thần của lời tiên tri Giê-rê-mi, vâng phục, cầu bình an và làm cho thành phố nơi họ sống được thịnh vượng. Cũng trong tinh thần ấy, thư Phi-líp kêu gọi con cái Chúa thay vì lằm bằm, than vãn, thì hãy trở nên “không vít, không tì, không chỗ trách được” và “giữa dòng dõi gian ác, ngang nghịch ấy giữ lấy đạo sự sống, chiếu sáng như đuốc trong thế gian.” Với Cơ Đốc nhân, thế giới chúng ta sống không phải là nhà. Dẫu vậy, Chúa cũng kêu gọi chúng ta trở nên những ngọn đuốc sáng soi dẫn mọi người đến với Ngài. Thế gian không thấy Chúa qua thái độ than thở, bất mãn, chán nản của chúng ta. Thế gian sẽ thấy Ngài qua nếp sống tích cực nơi trường học, nơi sở làm, nơi xóm giềng qua thái độ làm việc hết sức mình “như làm cho Chúa, chứ không phải làm cho người ta”.
Theo gương của Đa-ni-ên, trước khi bước vào cuộc đua tâm linh, chúng ta phải có những quyết định trước trong lòng để khi “đụng chuyện” thì chúng ta biết phải khôn ngoan giải quyết như thế nào cho đẹp lòng Chúa. Khi gặp những áp lực bên ngoài, từ gia đình, bạn hữu, những người cấp trên muốn ép buộc chúng ta đi ngược lại với sự tin quyết của mình, nếu chúng ta quyết tâm nhờ cậy Chúa để sống đẹp lòng Ngài, thì Ngài sẽ giải quyết mọi việc cho chúng ta theo ý định tốt lành của Ngài.
Xin Chúa nhắc nhở chúng ta về đức tin của mình để chúng ta khôn ngoan giữ mình trong sạch để Danh Chúa được vinh quang qua đời sống chúng ta.