Xã hội phát triển khiến chất lượng cuộc sống của con người cũng được nâng cao. Ngày nay, chúng ta không chỉ bằng lòng với chuyện đủ ăn, đủ mặc mà còn suy nghĩ làm sao để được ăn ngon và mặc đẹp. Điều đó cũng không có gì là sai. Chúa cũng không cấm chúng ta thưởng thức những bữa ăn ngon hay khoác lên mình những bộ trang phục đẹp mắt. Tuy nhiên, có thể dễ dàng nhận thấy thời trang trong xã hội hiện đại phục vụ nhiều mục đích khác nhau, và vì vậy, chúng cũng hết sức phong phú và đa dạng, từ những trang phục quá rườm rà cho đến những bộ cánh “da nhiều hơn vải”. Thời trang là lĩnh vực đặc biệt thu hút giới trẻ. Các bạn trẻ rất nhạy bén với các xu hướng thời trang. Các bạn muốn mình luôn luôn trong mắt người đối diện, nhất là người khác phái. Nhưng có phải kiểu thời trang nào cũng phù hợp với thanh thiếu niên Cơ Đốc không? Có tiêu chuẩn nào để hướng dẫn thanh thiếu niên Cơ Đốc trong việc lựa chọn trang phục không? Người trẻ Cơ Đốc nên nghĩ thế nào về thời trang?
Không có chỗ nào trong Kinh Thánh dùng cụ thể từ thời trang. Nhưng Kinh Thánh có chỉ cho chúng ta cách ăn mặc và cho chúng ta biết vai trò của phục sức, phục trang trong đời sống.
Vai trò của quần áo
Ban đầu, áo quần được tạo nên là để che đậy sự lõa lồ của chúng ta vốn là một vấn nạn của con người (Sáng Thế Ký 3). Quần áo còn bảo vệ chúng ta trước môi trường. Vì có nhiều màu sắc, mẫu mã, và chất liệu khác nhau nên cũng có nhiều kiểu dáng khác nhau mà chúng ta gọi là thời trang. Trên thế giới cũng có nhiều nền văn hóa khác nhau, nên có những kiểu trang phục dành cho nhiều nhóm người khác nhau, ví dụ: áo dài của người Việt Nam, sườn xám của người Trung Hoa, kimono của người Nhật, hanbok của người Hàn Quốc, v.v…
Ngoài ra, một số ngành nghề cũng có “thời trang” riêng để nhận diện họ cùng vai trò của họ trong xã hội. Ví dụ: luật sư, cảnh sát, bảo vệ, v.v…. Các hệ phái khác nhau trong giáo hội cũng có những lễ phục khác nhau cho chức sắc của họ. Trong thời của Chúa Giê-xu, người Pha-ri-si mặc những chiếc áo choàng dài có dây tua và thẻ bài (xem Ma-thi-ơ 23:5). Rồi cũng có kiểu thời trang vì thời trang. Các nhà thiết kế và người mặc các kiểu thiết kế có thể sử dụng y phục như một tác phẩm nghệ thuật, hay để trình bày một quan điểm hay chỉ để khiến người khác chú ý đến mình. Những kiểu thời trang như thế thường gàn dở và chóng qua. Y phục là nhu cầu cơ bản, được Đức Chúa Trời chu cấp đầu tiên cho A-đam và Ê-va, và bây giờ được Ngài chu cấp (bằng các phương cách phổ biến hơn) cho con người trên khắp thế giới. Vai trò chính của y phục không phải là phục vụ cho thời trang mà là để che đậy và bảo vệ.
Chúng ta nên ăn mặc như thế nào?
Chúng ta được dạy phải ăn mặc đứng đắn. I Ti-mô-thê 2:9-10 chép “Ta cũng muốn rằng phụ nữ nên ăn mặc đứng đắn, trang điểm giản dị và lịch sự, không bới tóc cầu kỳ hay đeo vàng, ngọc, hoặc dùng quần áo đắt tiền, nhưng làm các việc thiện, là điều phù hợp với người phụ nữ tin kính.” (TTHĐ)
Chúng ta phải ăn mặc sao cho mình được che đậy một cách đúng mực, và đừng tự phơi bày thân thể như là đối tượng tình dục, như cách ăn mặc của gái mại dâm. Có những mẫu thời trang và kiểu trang phục nhằm khơi dậy sự dâm dục và truyền đi thông điệp sẵn sàng tham gia vào sự phóng đãng (xem Châm Ngôn 7:10).
Chúng ta cũng phải ăn mặc sao cho phù hợp với giới tính sinh học của mình. Việc mặc quần áo của người giới tính khác và ăn mặc kiểu ái nam ái nữ là sai. Nói các khác, nếu bạn là nữ, hãy mặc sao cho người khác có thể nhận biết bạn là một cô gái. Còn nếu bạn là nam, hãy mặc sao cho người khác có thể nhận biết bạn là một chàng trai. Không nên tạo sự nhầm lẫn hay mơ hồ về giới tính của mình.
Chúng ta nên nghĩ thế nào về ngành công nghiệp thời trang?
Công nghiệp thời trang không đưa ra tiêu chuẩn về cái đẹp. Tiêu chuẩn đó chỉ do một mình Đức Chúa Trời thiết lập và không thay đổi. Thật vậy, vẻ đẹp thật sự tự thân nó không liên quan gì đến y phục hay thời trang. I Phi-e-rơ 3:3-4 chép “Đừng chú trọng sự trang điểm bề ngoài như làm tóc cầu kỳ, đeo vàng, mặc áo quần lòe loẹt, nhưng hãy trang điểm con người bề trong thầm kín bằng vẻ đẹp không phải tàn của tâm thần dịu dàng, yên lặng; đó là điều quý giá trước mặt Đức Chúa Trời.” (TTHĐ) Cũng không bao giờ để thời trang trở thành thần tượng trong đời sống. Công nghiệp thời trang và những sản phẩm của nó không phải là đối tượng chúng ta tôn thờ. Sự thay đổi của thời trang thế giới phản chiếu bản chất phù du của thế giới nói chung: “Thế gian với những dục vọng của nó đều qua đi, nhưng ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời” (I Giăng 2:17, TTHĐ).
Không có gì sai khi mặc quần áo đẹp. Cũng không có gì sai khi Cơ Đốc nhân ăn mặc hợp thời trang hay làm việc trong ngành thời trang. Nhưng cuộc sống không chỉ có thời trang. Chúa Giê-xu phán: “Vậy nên, Ta bảo các con, đừng vì sự sống mà lo đồ ăn, cùng đừng vì thân thể mà lo đồ mặc. Vì sự sống quý hơn đồ ăn và thân thể quý hơn đồ mặc” (Lu-ca 12:22-23, TTHĐ). Không có gì sai khi ăn mặc hợp thời trang miễn là chúng ta nhìn mọi việc đúng với vị trí của nó, và những kiểu thời trang chúng ta chọn không đi ngược lại với tiêu chuẩn Kinh Thánh. Những kiểu thời trang không đứng đắn, thu hút sự chú ý của người khác, hay gây hiểu lầm về giới tính của người mặc thì không được phép sử dụng.
Chúng ta sống trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian. Chúng ta phải là ngọn đèn chiếu sáng cho Đấng Christ. Cần phải tránh những kiểu thời trang buộc chúng ta phải để Chúa và Lời Ngài qua một bên, cho dù là tạm thời. Đấng Christ phải là trước tiên và quan trọng nhất trong đời sống chúng ta. Chúng ta không cần phải vứt bỏ hết mọi kiểu thời trang. Nhưng chúng ta phải chọn lựa. Cuối cùng, chúng ta phải nhấtt quyết trong lòng rằng không bao giờ loại bỏ Chúa ra khỏi đời sống.
Biên dịch: Khue Tran
Theo gotquestions.org