1. Sống độc thân là ân tứ Chúa ban
    Không có gì mới mẻ khi con người có những suy nghĩ tiêu cực về việc sống độc thân. Vào thế kỷ thứ nhất, Ra-bi Eleazar đã nói: “Bất kỳ người nam nào không có vợ thì không phải là đàn ông đích thực.” Bộ Luật Truyền Khẩu của Do Thái giáo (The Talmud) thậm chí còn đi xa hơn: “Người nam nào 20 tuổi mà không kết hôn là đang sống trong tội lỗi.” Vì vậy, thật đáng ngạc nhiên khi Tân Ước lại có quan điểm tích cực về đời sống độc thân. Phao-lô nói đó là ân tứ (I Cô-rinh-tô 7:7), và Chúa Giê-xu nói thật tốt “cho những ai được ban cho ân tứ này” (Ma-thi-ơ 19:11).

Thế mà chúng ta có thể làm cho người độc thân cảm thấy họ như người thừa thãi trong gia đình, trong các nhóm xã hội và trong Hội Thánh. Có anh kia ngán ngẩm khi cứ bị hỏi “vẫn còn độc thân à?” đến nỗi anh phải đáp lại: “Thế anh vẫn còn kết hôn à?” Chúng ta phải từ bỏ ý nghĩ rằng độc thân là lựa chọn hạng hai. Kinh Thánh không nói như vậy. Hôn nhân là việc tốt lành, và độc thân cũng thế vì có một số người được “ban” ân tứ sống độc thân.

Còn nếu tôi không nghĩ rằng mình có “ân tứ” sống độc thân thì sao? Tôi thấy không dễ dàng khi ở một mình, và tôi mong lập gia đình; phải chăng độc thân có nghĩa là tôi đang trải nghiệm “điều tốt thứ hai”? Không. Khi Phao-lô nói độc thân là một ân tứ, ông không nói đến một khả năng đặc biệt một số người có để mãn nguyện ở độc thân, nhưng là ông đang nói đến tình trạng độc thân. Ngày nào bạn còn ở độc thân, đó là ân tứ Chúa ban cho bạn, cũng như hôn nhân là ơn Chúa ban cho nếu bạn kết hôn. Cho dù là độc thân hay lập gia đình, đó đều là ân tứ Chúa ban cho bởi ân điển Ngài và chúng ta nên nhận lãnh.

  1. Sống độc thân cũng có lợi
    Phao-lô nói đến hai ích lợi của việc sống độc thân trong I Cô-rinh-tô 7:

• Người độc thân thì không bị vướng bận “những rắc rối” của hôn nhân. Có nhiều phước hạnh lớn lao trong hôn nhân, nhưng cũng có cả những khó khăn khác. Các cặp vợ chồng Cơ Đốc thường không nói ra những khó khăn họ đối diện, khiến những người độc thân nghĩ hôn nhân toàn là màu hồng. Nhưng hôn nhân vẫn có mặt trái ngay cả khi mối quan hệ của cặp vợ chồng tốt đẹp bởi cuộc sống phức tạp hơn nhiều. Cần phải nghĩ đến nhiều người khi đưa ra những quyết định liên quan đến việc sử dụng thời gian, chỗ ở, đi nghỉ, thậm chí thực đơn mỗi ngày. Rồi còn phải lo lắng cho nhiều người nữa. Con cái đem lại niềm vui lớn nhưng cũng lắm lo toan. Phao-lô nói hôn nhân quả là đem đến “nhiều trở ngại thuộc đời này, và tôi muốn anh em tránh khỏi điều đó” (I Cô-rinh-tô 7:28). Ông đề cập ngắn gọn những trở ngại ở đây vì nó có liên quan đến ý tiếp theo.

• Người độc thân có thể tận hiến trọn vẹn hơn cho công việc Chúa: “Người không lấy vợ thì chuyên lo việc Chúa- tìm cách làm vui lòng Chúa. Nhưng người có vợ thì chăm lo việc đời- tìm cách làm hài lòng vợ, và họ bị phân tâm” (I Cô-rinh-tô 7:32-34). Trách nhiệm quan trọng của Cơ Đốc nhân khi đã kết hôn là chăm sóc người phối ngẫu và con cái của mình. Điều này tiêu tốn thời gian, cho nên không còn thời gian để đi làm chứng, để phụ giúp trong kỳ trại, để lo công việc tài chánh của Hội Thánh, hoặc hướng dẫn học Kinh Thánh. Người độc thân có nhiều thời gian hơn để làm những công việc này. Thật không phải ngẫu nhiên mà nhiều sinh hoạt trong Hội Thánh phụ thuộc phần lớn vào những người độc thân. Một số ít người chủ tâm chọn lối sống độc thân để tận hiến cho công việc Chúa. Hầu hết những người độc thân không chọn sống độc thân vì lý do đó, nhưng họ vẫn có những thuận lợi như thế. Thay vì tập chú vào những khó khăn khi sống độc thân, như một số người vẫn làm, chúng ta nên tận dụng tối đa ân tứ độc thân mà Chúa ban cho.

  1. Sống độc thân không dễ dàng

Khi Đức Chúa Trời nhìn thấy một mình A-đam trong vườn Ê-đen, Ngài nói: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ tạo nên một người giúp đỡ thích hợp với nó” (Sáng Thế Ký 2:18). Vì thế, Ê-va được tạo dựng để đáp ứng nhu cầu của A-đam là cần có người bầu bạn, và cả hai kết hiệp với nhau trong sự hiệp nhất trọn đời trong hôn nhân. Mặc dù Tân Ước có cái nhìn tích cực về sống độc thân, nhưng chắc chắn hôn nhân được xem là chuẩn mực. Hôn nhân là món quà yêu thương của Chúa dành cho nhân loại, và là nơi khát khao thân mật của chúng ta được đáp ứng. Do vậy, người độc thân chắc chắn sẽ phải vất vả tranh đấu với sự cô đơn và cám dỗ tình dục. Những cuộc chiến này chắc chắn không chỉ dành cho người độc thân, mà chúng chính là một phần trong lối sống độc thân. Một số người cố gắng làm giảm những khó khăn này bằng cách kết hôn. Một số khác hoặc sẽ chọn không kết hôn hoặc sẽ cảm thấy không thể kết hôn vì hoàn cảnh riêng, vì tính cách hoặc hấp dẫn tình dục. Chắc chắn họ sẽ đối diện cuộc chiến với sự cô đơn và cám dỗ tình dục suốt đời.

Hai cuộc chiến này có liên hệ mật thiết với nhau. Chúng ta càng cô đơn, thì khả năng đấu tranh với sự tưởng tượng về tình dục và phạm tội càng nhiều. Chúng ta cần chủ động tìm kiếm sự giúp đỡ trong những lĩnh vực này. Chúng ta không được tạo dựng để sống một mình, cho nên nếu chúng ta không lập gia đình, dù trong thời gian ngắn hay lâu dài, thì chúng ta nên tìm cách làm thoả mãn nhu cầu về sự thân mật trong các mối liên hệ khác. Điều đó có nghĩa là chủ động giữ liên lạc thân thiết với gia đình và bạn bè. Và phải tự kỷ luật trong việc “tránh sự gian dâm” (I Cô-rinh-tô 6:18). Có một hoặc hai người bạn thân để giúp nhau trong lĩnh vực này thường là điều hữu ích.

  1. Sống độc thân không phải là mãi mãi

Nhiều người hiện độc thân nhưng ngày nào đó sẽ kết hôn. Một số khác thì sống độc thân suốt đời. Nhưng không có Cơ Đốc nhân nào độc thân vĩnh viễn. Hôn nhân của con người phản chiếu cuộc hôn nhân Đức Chúa Trời muốn vui hưởng với con dân Ngài mãi mãi. Kinh Thánh nói đến Chúa Giê-xu là chàng rể, một ngày kia sẽ trở lại để đem nàng dâu, tức Hội Thánh, ở với mình trong công trình sáng tạo mới toàn hảo. Vào ngày đó, mọi đau đớn sẽ biến mất, kể cả nỗi đau vì hôn nhân không hạnh phúc hay độc thân. Đức Chúa Trời sẽ lau ráo mọi nước mắt của chúng ta, và mọi người sẽ nghe tiếng tung hô lớn: “Chúng ta hãy vui mừng hớn hở, hãy tôn vinh Ngài, vì lễ cưới Chiên Con đã đến và vợ Ngài đã chuẩn bị mình sẵn sàng” (Khải Huyền 7:17; 19:7).

Sau khi nói về thiên đàng, một bà cụ độc thân nói với tôi: “Tôi nôn nóng chờ đến ngày cưới!” Hết thảy chúng ta cũng nên có cùng niềm hy vọng như vậy. Và chúng ta đã có thể trải nghiệm phần nào hôn nhân mật thiết đó với Đấng Christ trên đất này nhờ công tác của Thánh Linh trong đời sống. Các mối liên hệ của con người là quan trọng, nhưng không có mối liên hệ nào quan trọng như mối liên hệ đời đời với Chúa Giê-xu.

  • Đôi lời cuối cùng cho những ai độc thân:

• Hãy cảm tạ Chúa về ân tứ sống độc thân. Cho dù bạn trải qua kinh nghiệm gì trong cuộc sống độc thân, cũng hãy nhận biết đó là ân tứ Chúa ban và sử dụng tối đa ân tứ đó ngày nào bạn còn sống độc thân.

• Hãy làm tất cả những gì có thể để sống tin kính. Những người độc thân dễ rơi vào lối sống ích kỷ, xem mình là trung tâm và phạm tội tình dục, hoặc trong tư tưởng hoặc trong hành động. Hãy khép mình vào kỷ luật và sống có trách nhiệm.

• Hãy tập chú vào thiên đàng. Chính mối liên hệ đời đời với Đấng Christ mới là điều quan trọng tối hậu.

  • Đôi lời cuối cùng cho những ai kết hôn:

• Đừng cho rằng sống độc thân không tốt bằng kết hôn. Nhà truyền đạo và là tác giả Cơ Đốc John Chapman kể rằng có những người bạn cùng ông đi bộ một quãng đường dài rồi nói rằng John nên lập gia đình. John Chapman nhận xét: “Sẽ rất hữu ích nếu họ chịu đọc Kinh Thánh phải không?”

• Hãy nhớ rằng gia đình của bạn là toàn thể Hội Thánh. Không nên để cho ai cô đơn trong Hội Thánh. Chúng ta cần mở rộng cửa nhà để tiếp đón nhau và liên hệ với nhau không chỉ trong gia đình riêng, mà trong đại gia đình Hội Thánh nữa.

• Hãy tập chú vào thiên đàng. Hôn nhân của con người là quan trọng, nhưng nó sẽ không kéo dài mãi mãi (Mác 12:25). Cho nên, mối liên hệ của chúng ta với Đấng Christ phải đứng đầu.

Tác giả: Vaughan Roberts
Người dịch: Khuê Trần
Nguồn: (TheGospelCoalition)