Thi-thiên 16 là lời cầu nguyện bày tỏlòng ước nguyện của Đa-vít. Câu thứ nhất cho thấy trong quá khứ tác giả bị kẻ thù tấn công và Đức Chúa Trời đã giải cứu ông. Điều ông cầu xin Chúa là: “Hãy phù hộ tôi”.Phù hộ nghĩa là giúp đỡ, bảo vệ, giải cứu, ban ơn… tất cả những gì chúng ta trông mong khi đến nhờ cậy người khác. Đa-vít nương náu mình nơi Chúa nên ông xin Chúa phù hộ. Ông xem Chúa là nơi nương tựa, chỗ ẩn nấp của ông. Chúng ta đi đến một nơi khác để ẩn nấp vì biết nơi ấy sẽ mang lại cho mình sự an ủi, giúp đỡ. Nơi nương náu của chúng ta chính là Thiên Chúa toàn năng. Ngài sẽ ban cho chúng ta đầy đủ những gì chúng ta cần, vì Ngài yêu chúng ta và chính Ngài là nguồn chu cấp vô tận.
Những điều mà Đa-vít bày tỏ nói lên tấm lòng tin cậy hoàn toàn nơi Đức Chúa Trời và là lời cầu nguyện để được Ngài tiếp tục che chở. Cũng vậy, có thể trong quá khứ Chúa đã nghe lời cầu nguyện và giải cứu chúng ta khỏi hoạn nạn, nên bây giờ chúng ta được sống an bình và tươi vui như Đa-vít, nhưng không vì thế mà chúng ta xao lãng trong sự cầu nguyện, màphải xin Ngài tiếp tục giữ gìnchúng tatrong hiện tại cũng như tương lai. Đa-vít bày tỏ sự tin cậy tuyệt đối nơi Đức Chúa Trời. Ông quyết định nương cậy Chúa hoàn toàn và ông cầu xin Chúa phù hộ, vì cả đời ông có một ý nguyện: “Ngài là Chúa tôi, trừ Ngài ra tôi không có phước gì khác.” Là một vị vua, nhưng Đa-vít tôn Chúa làm Chủ của đời sống và ngoài Ngài ra ông không ao ước điều gì khác. Chúng ta cần có một tâm tình như Đa-vít, xem Chúa là nơi nương náu, là nguồn phước duy nhất của đời ta. Với niềm mong ước đó, chúng ta sẽ không bao giờ thất vọng vì Chúa hứa sẽ phù hộ, ban ơn, bảo vệ và tiếp trợ cho chúng ta.
Đa-vít thật sự yêu mến và kính sợ Đức Chúa Trời. Ông cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ và lòng yêu mến của ông đối với những người thánh là những người mà Đức Chúa Trời kêu gọi và lựa chọn. Đa-vít xem họ là những người cao trọng. Ông yêu thương những người thánh, người thuộc về Chúa, tôn thờ Ngài. Chữ “thánh” chỉ về sự phân rẽ hay dành riêng. Người thánh là người phân cách với đời và biệt riêng đời sống cho Chúa. Vì vậy họ là những bậc cao trọng, đáng kính nể vì họ chọn con đường hầu việc Chúa.Quan tâm và cộng tác với những người thánh của Đức Chúa Trời là một trong những điều không thể thiếu trong đời sống của con dân Chúa. Chúa đã kêu gọi người thuộc về Ngài và khiến cho họ trở nên một dân thánh thành tâm phục vụ Ngài và chỉ một mình Ngài mà thôi. Kinh nghiệm cho Đa-vít thấy rằng sự buồn rầu, đau khổ sẽ thêm nhiều lên trong cuộc đời của những người từ bỏ Đức Chúa Trời mà chạy theo các thần khác. Vì thế, ông bày tỏ sự trung thành tuyệt đối nơi Đức Chúa Trời chí cao. Không những Danh Ngài luôn ở trên môi miệng của ông, mà Ngài là Đấng kiểm soát và điều khiển cuộc đời của ông.
Chúng ta đang sống giữa một xã hội đầy những xung đột giữa nước này với nước khác, giữa người với người; lại thêm phải đối diện với thiên tai, dịch lệ, chết chóc…, nhiều khi chúng ta tự hỏi có nơi nào an toàn cho chúng ta nương náu không? Chắc chắn không thể có từ nơi con người hoặc xã hội. Nơi nương náu an toàn và bền vững duy nhất chỉ có trong Chúa. Khi nương náu mình nơi Chúa, chẳng những chúng ta được thiên sứ của Chúa đóng trại xung quanh để bảo vệ, mà chúng ta còn nhận được ơn phước Chúa ban. Chúng ta hãy nếm trải Chúa để cảm nhận được sự ngọt ngào và tốt lành là dường bao. Chúng ta đang trong mùa dịch lệ Covid-19, dù không biết những gì sẽ xảy đến, nhưng hãycứ bước đi trong đức tin và nương náu mình trong Chúa để lúc nào chúng ta cũng có thể thưa với Chúa rằng: “Ngài là nơi nương náu tôi, và là đồn lũy tôi; cũng là Đức Chúa Trời tôi, tôi tin cậy nơi Ngài”. “Phước cho người nào nương náu mình nơi Ngài!” vì Chúa là Đấng nắm giữ tương lai của mỗi chúng ta. Sống trong xã hội đầy tai ương bủa vây, chúng ta tin rằng khi nương náu nơi Chúa, chúng ta sẽ được bình an và nếm trải sự ngọt ngào trong Ngàimột cách thật kỳ diệu.
Xin Chúa giúp chúng ta giữ vững đức tin,luôn nương náu mình nơi Ngài trong thời kỳ cuối rốt này.