Trang chủ Blog Trang 10

Điều Thiện Thắng Điều Ác

(Gióp 19:25)
Đa số chúng ta đã từng gặp chuyện không ngờ trong cuộc sống; rất ít người có được “cuộc sống đầy phép mầu” không hề gian khổ hoặc đau buồn. Có lần Sứ đồ Phao-lô viết, “Tôi biết chịu nghèo hèn cũng biết được dư dật”. Ông đã từng bị cuốn trôi theo sự bất định của cuộc sống, ông có thể ví mình với Gióp. Gióp đã có mọi thứ, nhưng bỗng chốc lại tay không. Rồi lại được phục hồi. Gióp nghĩ lại cảm xúc của mình trong những hoàn cảnh đổi thay ấy. Sau đó, ông được phục hồi mọi thứ.

Những lời ông nói với Binh-đát cũng là các lời Gióp nói với các bạn ông trước đó. Nỗi khổ của ông vì bạn bè, cảm giác bị Đức Chúa Trời bỏ rơi, lời ông kêu gọi các bạn thông cảm. Nhưng từ hố sâu tuyệt vọng này, ông vươn lên tới đỉnh cao của đức tin. Một ngọn đèn soi rọi xuyên qua hoàn cảnh đen tối của ông. Lời chắc chắn “Tôi biết” của ông khi nói về Đấng Cứu Chuộc ông, trong thuật ngữ Hê-bơ-rơ mô tả điều mà người bạn thân hoặc bà con gần làm cho người gặp khó khăn (Lê-vi Ký 25:29,41-47). Trong các sách đầu của Kinh Thánh, từ này được dùng theo nghĩa thương mại hoặc pháp lý, nhưng trong Thi-thiên và sách tiên tri, thì mang ý nghĩa thần học. Ở đây từ ấy không rõ nghĩa lắm, nhưng hiển nhiên là ông mong có người binh vực mình trước mặt Đức Chúa Trời cùng những kẻ buộc tội mình. Qua Tân Ước, chúng ta biết Đấng Cứu Chuộc là Chúa Giê-xu, Đấng có thể can thiệp thay cho chúng ta. Trong ngày cuối cùng, Đấng Christ phục sinh sẽ đứng lên binh vực chúng ta, và ngay hiện nay Ngài cũng đang cầu thay cho chúng ta.

Ông Gióp kết thúc phần bênh vực mình bằng lời kêu gọi các bạn thương xót ông, nhưng ông vẫn giữ nguyên lập trường về sự vô tội của ông trong hoạn nạn ông đang chịu. Ông tha thiết nói với các bạn rằng ông đang chịu những thử thách quá lớn từ Đức Chúa Trời, đến nỗi gia đình, người thân, bạn bè bỏ rơi ông, giờ đây ông chỉ còn vài người bạn tâm giao, sao họ nỡ lòng tiếp tục kết án ông không thương tiếc. Ông Binh-đát đã cảnh cáo ông: “kỷ niệm hắn [là những kẻ ác] sẽ diệt khỏi thế gian”, vì thế ông Gióp không muốn sự công bình của mình bị mất đi khi ông qua đời. Ông ước mơ có quyển sách nào đó ghi lại lời ông nói, có những cây bút sắt khắc lời ông trên đá để lưu lại muôn đời. Ông tin rằng dù ông chết đi, thì “Đấng Cứu Chuộc” của ông vẫn sống. Vì thế ông vững tin Đấng Cứu Chuộc sẽ bênh vực ông và bày tỏ sự công bình của ông cho mọi người. Dù thể xác ông có bị tan nát, ông cũng sẽ xem thấy Đức Chúa Trời. Ông cũng cảnh cáo các bạn rằng họ đang lên án ông, nhưng họ cần phải nhớ họ cũng là một tội nhân. Nếu là tội nhân, thì họ phải cẩn thận vì chính họ cũng sẽ phải chịu Đức Chúa Trời xét xử về những gì họ đã kết án ông không đúng.

Trong thời đại của ông Gióp, con người biết rất ít về cuộc sống tương lai, vì thế lời nói của ông Gióp chứng minh đức tin thật tuyệt vời nơi ông. Sự đau khổ cùng cực đã đưa ông đạt đến đỉnh cao của đức tin. Ngày nay, Kinh Thánh mạc khải rõ ràng “Đấng Cứu Chuộc” chính là Chúa Giê-xu, Đấng Trung Bảo giữa Đức Chúa Trời và con người. Chính Chúa Giê-xu là Con Một của Đức Chúa Trời mang hình hài con người để bày tỏ Đức Chúa Trời cho con người. Chính Ngài đã chết vì tội lỗi của con người, cứu chuộc, và bảo lãnh con người trước sự phán xét của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta nhận biết tội lỗi mình, đến với Chúa ăn năn và cầu xin sự tha thứ của Ngài, Chúa sẽ tha tội và cứu chúng ta khỏi sự chết đời đời. Nhờ đó, chúng ta được sống với Đấng Cứu Chuộc hằng sống để bày tỏ Đấng Sống ra cho mọi người.

Xin Chúa thương xót, bảo vệ và cho chúng ta sự bình an trong cơn hoạn nạn vì tin chắc rằng Đấng cứu chuộc chúng ta vẫn sống.

Điều Thiện Thắng Điều Ác

(Rô-ma 12:21)

Dù ngủ trí óc chúng ta vẫn làm việc. Vì vậy tâm trí chúng ta không hướng về điều thiện lành thì sẽ chứa đựng biết bao ý tưởng gian tà. Chúng ta cần làm cho tâm trí mình đầy Lời của Chúa và những ý nghĩ tốt đẹp. Chúng ta thắng được những ý xấu bằng cách suy nghĩ những ý tốt hơn. Đây là nguyên tắc thay thế cái xấu bằng cái tốt: “Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác”.

Chúng ta cần thay thế những ý tưởng xấu bằng những ý tưởng tốt; những suy nghĩ tiêu cực bằng những suy nghĩ tích cực. Nhiều người nhìn tôn giáo là một danh sách của những điều răn, mệnh lệnh “ngươi chớ.” Những người khác nhìn vào những khổ đau, nan đề trong đời sống và muốn loại bỏ chúng bằng cách cố giữ không vi phạm những giới răn cấm kỵ nào đó. Nhưng Chúa Giê-xu dạy cố gắng loại bỏ điều ác không phải là giải pháp trọn vẹn. Chúng ta phải thay thế điều ác bằng điều thiện; thay thế cái cũ bằng cái mới, thay thế việc hay chết bằng việc hằng sống, thay thế sự sống khô hạn bằng sự sống sung mãn, thay thế những mục đích hữu hạn bằng mục đích đời đời. Ngưng suy nghĩ tiêu cực, loại bỏ ác ý ra khỏi tâm trí chưa đủ. Chúng ta cần lấp đầy khoảng trống trong tâm trí bằng Lời Chúa, bằng những ý tưởng yêu thương, tha thứ, lạc quan, hy vọng, tin kính; nếu không, ác tưởng sẽ trở lại làm đầy tâm trí, tấm lòng chúng ta nhiều hơn trước. Chúa Giê-xu cho chúng ta hình ảnh minh họa trong lời dạy: “Khi tà linh ô uế ra khỏi một người, nó đi lang thang đến những nơi khô khan để tìm một chỗ nghỉ ngơi, nhưng tìm không ra. Bấy giờ nó nói, ‘Ta sẽ trở về căn nhà ta đã bỏ đi.’ Khi về đến nơi, nó thấy căn nhà đã được quét dọn sạch sẽ và sắp đặt ngăn nắp. Nó đi và dẫn về thêm bảy ác quỷ dữ hơn nó vào ở trong nhà đó; như thế tình trạng của người ấy lúc sau sẽ thê thảm hơn lúc trước”.

Sứ đồ Phao-lô dạy: “Hễ điều gì chân thật, điều gì đáng trọng, điều gì công chính, điều gì thanh sạch, điều gì đáng yêu chuộng, điều gì đáng biểu dương; nói chung là điều gì đức hạnh, đáng khen ngợi thì anh em phải nghĩ đến”. Chúng ta phải thay thế những điều thuộc về xác thịt của con người cũ bằng sự hiện diện, quyền năng và mục đích của Đức Chúa Trời trong đời sống mình. Phải chú tâm vào những điều ở trên trời thay cho sự chú tâm những điều ở dưới đất. Nếu để Chúa Thánh Linh làm đầy đời sống mình, Ngài sẽ làm cho chúng ta mạnh mẽ để sống đời sống nên thánh, trở nên những công cụ hữu ích dùng cho mục đích của Ngài. Bí quyết sống đắc thắng tội lỗi không chỉ là tránh xa tội lỗi, nhưng là theo đuổi sự nên thánh. Sứ đồ Phao-lô dạy thanh niên Ti-mô-thê: “Hãy tránh xa những dục vọng của tuổi trẻ, và theo đuổi sự công chính, đức tin, yêu thương, hòa thuận với những người kêu cầu Chúa bằng tấm lòng thanh sạch”.

Người thật sự sống trong tình yêu thương sẽ luôn luôn bày tỏ lòng thương xót thay vì trả thù hay ăn thua với người làm hại mình. Do đó, nếu người làm hại chúng ta gặp hoạn nạn, chúng ta nên giúp đỡ tử tế, đó là ý Phao-lô muốn nói khi ông viết: “Nếu kẻ thù có đói, hãy cho ăn; có khát, hãy cho uống; vì làm như vậy khác nào lấy những than lửa đỏ mà chất trên đầu người” có nghĩa là hành động tử tế của chúng ta sẽ khiến kẻ thù xấu hổ. Ngày xưa, theo tục lệ của người Ai Cập, khi một người có lỗi muốn được tha thứ, hoặc muốn chuộc lỗi, người ấy phải đội trên đầu một dĩa tro, với những cục than cháy đỏ. Nguyên tắc Phao-lô muốn mọi người noi theo là: Đừng trả thù nhưng cứ đối xử tử tế với người hại mình, làm như thế kẻ thù sẽ được cảm hóa và sẽ không làm hại chúng ta nữa. Có người đã nói: “Cách tốt nhất để triệt hạ kẻ thù là biến người ấy thành bạn của chúng ta!” Để kết luận về những nguyên tắc giao tiếp trong đạo Chúa, Phao-lô nêu lên một nguyên tắc chung, cũng là phương châm cho chúng ta noi theo trong mọi trường hợp, đối với tất cả mọi người. Phương châm đó là: “Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác”.

Xin Chúa giúp chúng ta sống theo những nguyên tắc xử thế cao đẹp để xứng đáng là con của Ngài.

Được Dựng Nên Mới

(Ê-phê-sô 4:24)
Nếp sống Cơ Đốc hoàn toàn khác với nếp sống cũ. Chúng ta phải được đóng đinh và chôn con người cũ. Khi chúng ta “lột bỏ” con người cũ, Chúa Giê-xu sẽ “mặc lấy người mới,” tức là đổi mới chúng ta từ bên trong. Con người cũ chết đi chưa đủ, chúng ta phải được phục sinh bởi quyền năng của Chúa Giê-xu và sống một đời sống mới. Chúng ta là những tạo vật mới trước mặt Đức Chúa Trời và “sống trong đời mới”.

Bước đi trong sự sống mới, là bỏ tất cả tội lỗi để sống ngay thẳng và chân thật. Chúng ta thuộc về lẽ thật nên không thể dính vào sự dối trá, sự giận dữ. Vì giận, Ca-in phạm tội giết em. Vì giận, Hê-rốt giết hết trẻ con ở Bết Lê-hem và cả vùng đó. Kinh Thánh dạy cẩn thận gìn giữ môi miệng và chỉ nên nói những lời lành, những lời có nêm thêm muối đem lại sự gây dựng khích lệ người khác. Biết rằng con người dễ phạm tội bằng lời nói, Đa-vít đã cầu nguyện: “Kính lạy Đức Giê-hô-va, xin giữ miệng tôi và canh cửa môi tôi”. Dấu ấn bảo đảm tính xác thực của văn kiện. Dấu ấn hay con niêm được đóng hay đính vào hàng hóa khi vận chuyển nói lên quyền sở hữu và để chống lại hàng giả. Khi tin Chúa Giê-xu, chúng ta được niêm ấn bằng Đức Thánh Linh vì thế chúng ta không nên làm buồn lòng Ngài qua sự dung dưỡng tội lỗi trong đời sống mình. “Nhờ Ngài anh chị em được ấn chứng đến ngày cứu chuộc”. Lời này có liên quan đến giá mà Đấng Cơ Đốc phải trả, Ngài chết trên cây thập tự không chỉ giải phóng chúng ta trong hiện tại mà là sự giải cứu đầy trọn và đời đời. Như vậy muốn có mối tương giao cá nhân với Chúa, chúng ta phải đối xử với người khác như Chúa Giê-xu đối với chúng ta: Tha thứ trọn vẹn. Có như thế chúng ta mới trở nên “kẻ bắt chước Đức Chúa Trời, như con rất yêu dấu của Ngài.” Được Đức Chúa Trời yêu thương, tha thứ tội lỗi là đặc ân mà cũng là trách nhiệm đòi hỏi chúng ta phải sống xứng đáng với tình yêu và sự tha thứ đó.

DDT là thuốc diệt muỗi khá hiệu quả, nhưng có những giống muỗi sau một thời gian lại nhờn thuốc, nghĩa là không bị thuốc làm hại nữa. Đối với các loại muỗi này, DDT trở thành vô hiệu. Đời sống người theo Chúa thì không nhờn thuốc nhưng “nhờn đạo”. Nghĩa là vẫn tin Chúa nhưng vẫn sống trọn con người cũ của mình. Đây là tình trạng sống rất “thích thú”, vì vừa là tín đồ, vừa là người của đời! Thật ra người nào sống hai cuộc đời như vậy không đánh lừa được ai cả, nhưng tự đánh lừa mình. Con người cũ không chết hẳn, mà đôi khi lại sống rất mạnh nữa, nhất là khi đã có cái vỏ tín đồ che bên ngoài. Nhưng mỗi người chỉ có một tâm hồn, một lương tâm. Sống hàng hai như vậy trước sau cũng phải theo hẳn về một phía. Con người mới nhờ lòng tin được thể hiện với các đặc tính là công chính và thánh sạch. Có người nói rằng: “Giữa thánh và phàm chỉ có một ngăn cách mong manh như sợi tóc.” Nghĩa là nếu không giữ mình, thì người thánh thiện đến đâu, cũng chỉ giây phút là phạm tội. Chúng ta phải vất bỏ con người củ, hãy dứt khoát, chuyên tâm theo Chúa, như vậy chúng ta mới xứng đáng là người của Chúa.

Những người chỉ trích Cơ Đốc giáo cho rằng đời sống của nhiều người tin theo Chúa Giê-xu không khác gì đời sống những người ngoại đạo. Một số người đã dẫn ra những con số thống kê cho thấy những vụ ly dị của Cơ Đốc nhân (phương tây) cũng ngang bằng với những người không tin theo Chúa Giê-xu. Đây là một sự thật đáng buồn, cảnh báo Cơ Đốc nhân phải cậy ân sủng của Chúa để giữ lấy hạnh phúc gia đình và có một nếp sống thuyết phục đối với cộng đồng những người ngoại đạo đang vây quanh và quan sát chúng ta. Phao-lô muốn chúng ta có nếp sống khác biệt với những người ngoại. Là những người tin theo Chúa Giê-xu, ông khẳng định rằng chúng ta không còn sống trong sự hư không của ý tưởng như người ngoại. Ông mô tả những người ngoại là những người có trí khôn tối tăm, xa cách sự sống của Đức Chúa Trời bởi lòng cứng cỏi, ngu muội, không chịu lắng nghe lời Đức Chúa Trời của họ. Phao-lô dạy những điều phải tránh và những điều phải làm trong phân đoạn thực tiễn nầy. Ông nhấn mạnh vào sự đổi mới, đó là trở nên giống Chúa Giê-xu. Bởi ân sủng, quyền năng Đức Chúa Trời trong Thánh Linh của Ngài giúp chúng ta nhận biết sự sống mới này.

Xin Chúa chỉ chúng ta thấy còn những lãnh vực cũ kỹ nào trong đời sống chúng ta, xin Ngài đổi mới chúng bởi ân sủng và quyền năng Ngài.

Podcasts

Latest sermons