Trang chủ Blog Trang 21

Sự Ăn Năn Thật

(Ê-xê-chi-ên 18:30b)
Xã hội và nếp sống của cha mẹ tác động không ít đến lối sống của con người. Tuy nhiên, không vì thế mà chúng ta có thể chối bỏ trách nhiệm cá nhân. Dù trách nhiệm liên đới là điều cần lưu ý, nhưng từng người phải chịu trách nhiệm về mọi việc làm của mình. Khi làm điều gì sai trái, chúng ta không nên đổ lỗi cho người khác hay cho cộng đồng. Đây là điều mà Tiên tri Ê-xê-chi-ên nhấn mạnh.

Chắc chắn lối sống của nhiều người ít nhiều ảnh hưởng trên chúng ta, nhưng họ không phải là người quyết định cuộc đời chúng ta. Cuộc đời dễ trở thành một bi kịch, nếu chúng ta để cho một người nào đó không phải là Đức Chúa Trời quyết định mục đích cũng như lối sống của mình. Thực tế cho thấy rằng hậu quả của tội lỗi trong quá khứ vẫn thường tác động xấu đến thế hệ mai sau, nhưng sứ điệp đặc biệt của Tiên tri Ê-xê-chi-ên cho thấy người Y-sơ-ra-ên không thể thoái thác trách nhiệm cá nhân về những việc làm và tội lỗi của họ. Lời cảnh cáo của Tiên tri Ê-xê-chi-ên vừa là lời khích lệ người Y-sơ-ra-ên tránh xa tội lỗi, vừa nhắc họ đừng kêu la rằng: “Đó không phải là tội lỗi của chúng tôi, Đức Chúa Trời không công bằng.” Ngài không phải là không công bằng. Ngài phán xét mỗi người theo việc làm của họ và kêu gọi từng thế hệ ăn năn, vâng lời và bước đi trong đức tin.

Dù là ai chăng nữa, nếu không sống nếp sống công chính, thánh thiện thì người đó sẽ chết. Nếu một con người sống phạm pháp ăn năn, từ bỏ đường tà, bước đi trong lối công chính thì người đó sẽ sống. Con không chịu trách nhiệm về tội lỗi của cha và ngược lại. “Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết,” Lời Đức Chúa Trời khẳng định như vậy. Chúng ta không thể ỷ lại lòng thương xót của Đức Chúa Trời mà chối bỏ hết mọi trách nhiệm của chính mình. Gây ra tội ác phải chịu tai họa mà không nhận ra mình chịu khổ vì chính tội ác của mình lại đổ cho cha ông thời trước là vô trách nhiệm. Sa-tan kẻ cám dỗ chúng ta, tìm kiếm mọi điều để kiện cáo chúng ta trước Chúa nhưng chúng ta có quyền quyết định phạm tội hay không. Chúng ta không thể nói tại Sa-tan cám dỗ, tôi mới phạm tội như vậy, cũng không thể cho là tại hoàn cảnh, tại người đó, tại môi trường xã hội… khiến tôi phải làm vậy. Chúng ta luôn là người chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, chúng ta thường bị tác động bởi điều xấu, bị ma quỉ cám dỗ, nhưng Đức Chúa Trời luôn ban cho phương tiện để chúng ta thắng hơn bởi lời Chúa hứa. Chúng ta phạm tội là do sự lựa chọn của chính mình, hãy thừa nhận trách nhiệm mình khi phạm tội cũng là lúc chúng ta ăn năn để Đức Chúa Trời tha thứ, thanh tẩy đời sống và phục hồi mối thông công giữa chúng ta với Ngài.

Vì bản chất thánh thiện, Chúa còn muốn đem sự sống mới cho tội nhân nào muốn xây bỏ lối ác. Dù ngày xưa cha ông có làm lành tích đức đến bao nhiêu cũng không đủ để chuộc tội cho ta ngày nay. Còn nếu kẻ ác có xấu xa bao nhiêu nhưng nếu nghe theo Chúa mà từ bỏ đường ác thì vẫn nhận được sự sống đời đời. Chúa không phải là một vị quan án bình thường. Ngài luôn luôn kêu gọi tội nhân: Hãy ăn năn! Ăn năn thì được sự sống! Còn các quan án bình thường thì chỉ biết vạch tội rồi kêu án chứ không hề khuyến khích ai phải ăn năn. Làm chứng nhân cho Đức Chúa Trời là điều khó khăn nhưng là cách tốt nhất để đáp ứng lại tình yêu vô lượng của Ngài. Chúng ta hãy ra đi khuyên giục mọi người từ bỏ lối sống cũ để được theo Chúa.

Xin Chúa giúp chúng ta ăn năn, trở lại cùng Ngài và sống thanh sạch mỗi ngày.

Sự Ăn Năn Thật

(Ê-xơ-ra 8:21a)

Khi được php dẫn đoàn dân trở về Gi-ru-sa-lem trong chuyến hồi hương lần thứ hai, E-xơ-ra 7:6b chép: “Vì tay của Đức Gi-hơ-va ph trợ người, nên vua ban cho người mọi điều người xin.” Thế nhưng thầy tế lễ E-xơ-ra khơng lợi dụng đặc ân này và cũng không nương tựa nơi thế lực của con người, nên ông đ nĩi với vua rằng: “Tay của Đức Cha Trời chng tơi ph trợ mọi người no tìm kiếm Ngài; nhưng quyền năng và thịnh nộ Ngi khng cự những người no lìa bỏ Ngi.” Vì vậy, ơng cảm thấy hổ thẹn nếu xin vua cho một tốn qun v kỵ binh để bảo vệ đoàn người hồi hương. Giờ đây, chuẩn bị lên đường, trước mặt l một đoạn đường cam go di gần 1500 cy số với biết bao bất trắc không lường được, E-xơ-ra đ ku gọi mọi người thực hiện ba điều: Kiêng ăn, hạ mình xuống trước mặt Cha, v cầu xin Cha chỉ con đường chính đáng để mọi người v ti sản được an toàn. E-xơ-ra và đoàn dân đ khơng thất vọng, Chúa đ nhậm lời cho đoàn người về đến Gi-ru-sa-lem bình an.

Trước khi lên đường, E-xơ-ra đ dnh thì giờ cho đoàn người đông đảo có cơ hội nghỉ chn, ngồi lại với nhau tìm kiếm Cha. Ơng ku gọi cả đoàn kiêng ăn hướng tấm lịng về Cha.

1. Tất cả hạ mình xuống, khiêm nhường tìm kiếm ý Cha.
2. Để nhận được ý Cha cho biết con đường tốt nhất m cả đoàn người gồm lớn nhỏ con ci v ti sản của họ cùng đi theo.
3. Người ti giỏi, cĩ khả năng, được huấn luyện kỹ cng, cĩ tinh thần kỷ luật cao nhưng ông không tự cao, tự đại. Chúng ta được nhắc nhở qua lời dạy của Đa-vít cho Sa-lô-môn: cịn con, Sa-lơ-mơn, con trai ta, hy nhận biết Đức Cha Trời của cha, hết lịng, vui ý m phục sự Ngi. Vì Đức Gi-hơ-va dị xt tấm lịng v phn biệt cc ý tưởng. Nếu con tìm kiếm Ngi thì Ngi sẽ cho con gặp, nếu con lìa bỏ Ngi, ắt Ngi sẽ lìa bỏ con. V lời hứa của Cha ở trong II Sử-ký 7:14 “Nhược bằng dn sự ta l dn gọi bằng danh ta hạ mình xuống, cầu nguyện, tìm kiếm mặt ta, v trở lại, bỏ con đường t, thì ta ở trn trời sẽ nghe, tha thứ tội chng nĩ v cứu xứ họ khỏi tai vạ.” Nơi đây ta khám phá người của Chúa – E-xơ-ra luôn luôn sống gần Cha, tìm kiếm Chúa, động viên người khc cng học hỏi, cng lắng nghe và Chúa đ thnh tín đáp lại lời cầu xin của họ. Lắm lc chng ta dễ ỷ lại về khả năng, tài trí, về đoàn người đông đảo, về ti nguyn chng ta cĩ m qun cầu hỏi Cha, chng ta nhận lấy những bi học đau đớn, chề. Theo chân E-xơ-ra xin Chúa cho chúng ta trung tín, khiêm cung đến trước mặt Cha cầu hỏi từng chi tiết trong cuộc sống mỗi ngy.

Lời Cha trong Chm Ngơn 3:5-6 dạy: “Hy hết lịng tin cậy Đức Gi-hơ-va, chớ nương cậy nơi sự thơng sng của con; phm trong cc việc lm của con, kh nhận biết Ngi, thì Ngi sẽ chỉ dẫn cc nẻo của con.” E-xơ-ra đ lnh đạo đoàn người hồi hương đặt đức tin mình đúng theo Lời Cha. Ơng ku gọi đoàn dân tin cậy nơi Chúa chứ không nương cậy nơi con người, nơi chính mình hay cc thế lực khc. Thật vậy, chng ta thấy mặc dù E-xơ-ra là người ti giỏi, cĩ kiến thức và năng lực nhưng suốt sách E-xơ-ra có 6 lần ghi rằng “Tay của Đức Cha Trời ph trợ” chứng tỏ ơng khơng khoe khoang và nương cậy khả năng của mình, nhưng ông luôn hạ mình tìm cầu sự ph trợ của Chúa. E-xơ-ra đ để lại gương người lnh đạo thành công là người tin cậy Chúa và giúp người khc cng tin cậy Chúa như mình. Khi sống tin cậy Cha, Ngi sẽ ph trợ v sử dụng những kiến thức, khả năng của mình để phục vụ Chúa. Ngược lại, người lnh đạo khoe khoang kiến thức, không ăn năn và nương cậy vào năng lực mình thì sẽ thất bại vì khơng được “tay của Đức Cha Trời ph trợ”.

Xin Chúa giúp chúng ta ăn năn những sai phạm với Ngi, từ đó hết lịng tìm kiếm Ngi, trung tín với Ngi, với Lời Ngi, hết lịng lắng nghe tiếng của Ngi.

 

Sự Ăn Năn Thật

(E-xơ-ra 10:11a)

E-xơ-ra “vừa khóc, vừa xưng tội và sấp mình” trước Chúa, tấm lòng cầu nguyện khẩn thiết của ông đã thức tỉnh nhiều người. Họ cũng “khóc nức nở.” Cuối cùng, Sê-ca-nia đại diện dân chúng xưng tội và đề nghị một giải pháp bày tỏ lòng ăn năn thật, đó là “lập ước với Đức Chúa Trời chúng ta, đuổi hết thảy những người nữ kia và các con cái của họ đã sinh ra, y như lời chỉ giáo của chúa tôi và của các người có lòng kính sợ điều răn của Đức Chúa Trời chúng ta; khá làm điều ấy theo luật pháp”.

E-xơ-ra thấy giải pháp đó là việc phải làm nên đứng dậy yêu cầu mọi người lập lời thề sẽ làm theo lời ấy. Rồi ông truyền lệnh cho những người được hồi hương khắp xứ Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, trong ba ngày phải về Giê-ru-sa-lem nhóm họp đông đủ. Ai bất tuân sẽ bị truất khỏi hội chúng. Giải pháp có vẻ cứng rắn và gây đau khổ cho nhiều gia đình, nhất là những gia đình đã có con. Tuy nhiên, chúng ta cần hiểu tầm quan trọng về dòng dõi thánh của dân tộc được Chúa chọn là dân tộc Y-sơ-ra-ên. Vì vậy, họ cần phải phân rẽ trọn vẹn chứ không thể có giải pháp phân rẽ nửa vời. Điều này cũng cho thấy, hôn nhân gia đình rất quan trọng, nếu đi sai đường lối Chúa sẽ đưa đến hậu quả rất lớn.

Sê-ca-nia nói với E-xơ-ra rằng, chúng ta phạm tội với Đức Chúa Trời nhưng vẫn còn hy vọng cho Y-sơ-ra-ên. Hy vọng đó là khi dân Chúa ăn năn thật thì sẽ được tha thứ và phục hồi. Ăn năn thật không phải chỉ là sấp mình, khóc lóc xưng tội, nhưng là xưng tội với hành động thay đổi cặp theo, tái lập giao ước với Chúa, quyết tâm sống theo Lời Chúa dạy. Dân Chúa đã vi phạm luật pháp, cưới gả với các dân trong xứ, nay họ ăn năn thật không phải chỉ khóc lóc xin Chúa tha thứ mà không có hành động phân rẽ với những người vợ ngoại bang họ đã cưới. Đây là điều chúng ta lưu ý, vì nhiều người phạm tội, rồi nói mình ăn năn, bắt mọi người phải tha thứ nhưng chính họ không cho thấy có một hành động thay đổi nào để chứng tỏ sự ăn năn thật. Muốn được Chúa tha thứ, chúng ta phải có sự ăn năn thật. Sau lệnh triệu tập của E-xơ-ra, dân chúng họp lại tại quảng trường trước Đền Thờ, họ run sợ về việc làm tội lỗi của mình và trước cơn mưa rất lớn khác nào cơn giận của Đức Chúa Trời trút xuống. E-xơ-ra công bố tội lỗi của họ đã phạm và yêu cầu hãy xưng tội với Chúa, làm ngay điều Chúa muốn là phân rẽ khỏi các dân tộc và với những người vợ ngoại bang họ đã cưới. E-xơ-ra thành lập một ủy ban để tra xét danh sách những người phạm tội. Gần ba tháng làm việc, họ trình danh sách hơn một trăm người gồm các thầy tế lễ, người Lê-vi, và dân chúng đã cưới vợ ngoại bang.

Có nhiều điều chúng ta học được qua cách giải quyết tội lỗi của E-xơ-ra. Ông vạch rõ tội lỗi công khai trước mọi người và khẳng định rằng, muốn được tha thứ thì phải thực hiện điều hài lòng Đức Chúa Trời, ông không để ý riêng và cảm xúc của mình chi phối việc xét xử. Ngoài ra, E-xơ-ra hoàn toàn không thiên vị, không du di, không làm nửa vời. Dù thầy tế lễ hay người Lê-vi, khi phạm tội cũng phải xét xử như thường dân, không ai được hưởng ưu tiên và cũng không giấu bớt tội của cấp lãnh đạo. Trong danh sách những người cưới vợ ngoại bang, mọi thành phần đều bị nêu tên công khai. Tội lỗi của mọi người đã phạm là nghiêm trọng, ông nhận biết cơn giận rất lớn của Đức Chúa Trời, việc sống pha lẫn đưa đến hậu quả rất tai hại và ảnh hưởng lâu dài, nên ông quyết giúp những người phạm tội thực tâm ăn năn, quay trở lại làm điều đẹp ý Đức Chúa Trời. Muốn Hội Thánh Chúa ngày nay thật sự thánh thì không thể dung dưỡng tội lỗi. Mọi tội lỗi dù của con dân Chúa hay của cấp lãnh đạo đều phải giải quyết dứt khoát trong tinh thần “làm điều đẹp ý Ngài”.

Khi phạm tội, xin Chúa cho chúng ta không quanh co nhưng bày tỏ lòng ăn năn thật với hành động thay đổi để được Chúa tha tội.

Podcasts

Latest sermons