Trang chủ Blog Trang 23

Vẻ Đẹp Thật Của Người Nữ Cơ Đốc

Phụ nữ thường được gọi là phái đẹp, và làm đẹp là nhu cầu của hầu hết chị em phụ nữ. Bằng chứng là thẩm mỹ viện, spa, phòng gym, … mọc lên ngày càng nhiều để đáp ứng nhu cầu làm đẹp của phụ nữ. Với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, con người lại phát minh ra nhiều công nghệ làm đẹp với hiệu quả ngày càng cao. Bên cạnh đó, nhu cầu làm đẹp cũng đa dạng hơn nhiều. Không ít chị em phụ nữ sẵn sàng bỏ nhiều thời gian, tiền bạc, công sức chỉ để làm cho mình ngày càng xinh đẹp hơn, trẻ trung hơn, và quyến rũ hơn.

Ở một phương diện khác, tục ngữ Việt Nam ta có câu “cái nết đánh chết cái đẹp”, ngụ ý tính nết quan trọng hơn vẻ đẹp bên ngoài. Lời Chúa trong Châm Ngôn 31:30 cũng dạy “Duyên là giả dối, sắc lại hư không. Nhưng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi”. Vậy thì, người nữ Cơ Đốc có được làm đẹp cho mình không? Có tiêu chuẩn nào hướng dẫn người nữ trong việc làm đẹp không?

Trước tiên, chúng ta cần nhớ rằng Đấng Sáng Tạo, tức Đức Chúa Trời của chúng ta, là Đấng yêu cái đẹp và vô cùng sáng tạo. Thế giới tự nhiên muôn màu muôn vẻ là bằng chứng rõ ràng nhất. Ngài cũng tạo nên người nữ với vẻ đẹp tuyệt trần mà Sa-lô-môn đã không ngớt lời ca ngợi trong sách Nhã Ca. Đức Chúa Trời hẳn rất yêu cái đẹp, và Ngài chắc cũng muốn con cái Ngài trở thành những người nam người nữ xinh đẹp và biết thưởng thức cái đẹp.

Tuy nhiên, có một điều quan trọng khác chúng ta cũng cần ghi nhớ, đó là Đức Chúa Trời đánh giá tấm lòng chứ không phải vẻ bề ngoài của chúng ta. Hãy nghe điều Ngài phán với tiên tri Sa-mu-ên trong I Sa-mu-ên 16: 7 “Đức Giê-hô-va chẳng xem điều gì loài người xem; loài người xem bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng.” Câu Kinh Thánh này đưa ra nguyên tắc cơ bản liên quan đến tầm nhìn giới hạn của chúng ta: chúng ta thường chỉ thấy cái bên ngoài, còn Đức Chúa Trời nhìn thấy sự thật bên trong. Nói như vậy không có nghĩa những thứ bên ngoài là không quan trọng. Có những lúc chúng ta phải nhờ đến ngôn ngữ cơ thể, hay những biểu cảm trên gương mặt để truyền thông điệp cho nhau. Nhưng vẻ bên ngoài có thể đánh lừa chúng ta, còn vấn đề sâu xa hơn nằm ở trong lòng. Hễ điều gì chúng ta làm cho vẻ bề ngoài của mình, đó là làm cho con người xem, và chúng ta nên cẩn thận về điều đó. Còn Đức Chúa Trời thì quan tâm nhiều hơn đến điều gì có trong lòng chúng ta. Vậy nên, vẻ đẹp thật của chúng ta là vẻ đẹp đến từ bên trong.

Thế thì, phải chăng người nữ Cơ Đốc không được sửa soạn, chăm sóc ngoại hình của mình như một số Cơ Đốc nhân thường trích dẫn vài phân đoạn Kinh Thánh Tân Ước có vẻ cấm phụ nữ làm đẹp để nói rằng phụ nữ trang điểm là sai với lời Chúa dạy. Một trong những phân đoạn đó là I Phi-e-rơ 3:3-5, “đừng chú trọng sự trang điểm bề ngoài, như làm tóc cầu kỳ, đeo vàng, mặc áo quần loè loẹt. Nhưng hãy trang điểm con người bề trong thầm kín bằng vẻ đẹp không phai tàn của tâm thần dịu dàng yên lặng, đó là điều quý giá trước mặt Đức Chúa Trời. Vì các thánh nữ thưở xưa, những người hy vọng nơi Đức Chúa Trời, và thuận phục chồng mình, cũng đều trang điểm như thế” (TTHĐ). Ở đây, Phi-e-rơ cho thấy sự tương phản giữa vẻ đẹp bên ngoài sẽ phai tàn theo thời gian, với vẻ đẹp lâu dài bên trong của người nữ. Người phụ nữ đẹp thật sự là người có “tâm thần dịu dàng, yên lặng.” Có thể người nữ ấy không được nhiều người chú ý trong đời này, nhưng Chúa nhìn thấy tấm lòng của cô ấy và Ngài đánh giá cao vẻ đẹp bên trong đó. Còn ai muốn khoe khoang vẻ đẹp ngoại hình của mình để có được sự ngưỡng mộ của người khác là người không có tinh thần khiêm nhường của Đấng Christ. Tự thân kiểu tóc, trang sức hay quần áo không có gì là tội, mà chỉ ai cậy vào những điều đó để làm cho mình đẹp bên ngoài nhưng bỏ quên nhân cách bên trong là đang theo đuổi sự hư không. Trau dồi nhân cách tin kính là điều đáng làm bội phần hơn.

Một phân đoạn Kinh Thánh khác cũng thường được trích dẫn là I Ti-mô-thê 2:9-10 (TTHĐ) “Ta cũng muốn rằng phụ nữ nên ăn mặc đứng đắn, trang điểm giản dị và lịch sự, không bới tóc cầu kỳ hay đeo vàng, ngọc hoặc dùng quần áo đắt tiền, nhưng làm các việc thiện, là điều phù hợp với người phụ nữ tin kính.” Đây là phân đoạn Kinh Thánh Phao-lô dạy về những quy định trong giờ thờ phượng chung. Ý của Phao-lô là cần có một chuẩn mực về trang phục của phụ nữ trong giờ thờ phượng, đó là: đứng đắn, lịch sự và tôn trọng. Nhưng như thế nào là đứng đắn? Ranh giới giữa đứng đắn và không đứng đắn, lịch sự và không lịch sự mang tính chủ quan và cũng tuỳ thuộc nhiều vào cách cảm thụ văn hoá khác nhau. Có những tập tục thờ cúng và tôn giáo trên thế giới đòi hỏi người nữ phải trùm kín từ đầu đến chân mới được xem là người ăn mặc đứng đắn. Nhưng đó không phải là điều Kinh Thánh muốn nói. Phao-lô không nêu cụ thể loại trang phục nào phụ nữ nên mặc, nhưng một người phụ nữ tin kính chắc chắn sẽ mặc những bộ trang phục không khêu gợi hay không hở hang nơi công cộng. Nàng sẽ không chọn trang phục để người khác phải chú ý đến thân thể mình. Nếu một người nữ xưng mình là Cơ Đốc nhân, nhưng ăn mặc theo kiểu khiến người khác chú ý đến thân thể nàng một cách quá mức, thì người ấy là chứng nhân tồi cho Đấng đã chuộc mua linh hồn mình bằng cách chết thay mình trên cây thập tự. Nàng quên rằng thân thể nàng đã được chuộc bởi Đấng Christ và hiện là đền thờ của Đức Thánh Linh ngự (I Cô-rinh-tô 6:19-20). Nàng đang nói với thế gian rằng nàng quyết định giá trị của chính mình chỉ dựa trên thể xác và sự hấp dẫn của nàng tuỳ thuộc vào mức độ “khoe thân”. Ngoài ra, khi cố tình ăn mặc cách không đứng đắn, phô trương cơ thể để cám dỗ người nam tham muốn tức là nàng đã khuyến khích anh em mình phạm tội, điều mà Đức Chúa Trời lên án (Ma-thi-ơ 5:27-29). Châm Ngôn 7:10 có nói đến người phụ nữ “ăn mặc như gái mại dâm, lòng đầy mưu kế” – ở đây, tấm lòng của người phụ nữ được phơi bày qua cách nàng ăn mặc.

Trong câu Kinh Thánh này, sứ đồ Phao-lô cũng ngụ ý về trang sức phù hợp và không phù hợp với người nữ Cơ Đốc khi đi thờ phượng Chúa. Trang sức thích hợp với người nữ tin kính là việc lành. Ta-bi-tha đã trang điểm cho mình thật đẹp bằng cách “làm nhiều việc thiện và hay bố thí” (Công Vụ 9:36). Trang sức không phù hợp với người nữ tin kính là những gì khiến nàng dương dương tự đắc hay thu hút sự chú ý đến vẻ ngoài của nàng: ví dụ như kiểu tóc cầu kỳ, đeo vàng bạc, và quần áo đắt tiền. Tâm điểm của giờ thờ phượng phải là Chúa, chứ không phải mốt thời trang mới nhất, viên kim cương to nhất hay kiểu tóc hợp thời nhất. Giờ thờ phượng chung không phải buổi trình diễn thời trang. Không phải là người phụ nữ không bao giờ được đeo trang sức hay làm kiểu tóc mới. Điều Phao-lô muốn nói ở đây là khi đi thờ phượng Chúa, trang phục quá lố là không phù hợp. Chúng ta phải đề phòng sự tự cao và cẩn thận không khiến người khác (hay chính chúng ta) phân tâm không tập trung vào điều thật sự quan trọng: đó là thờ phượng Đức Chúa Trời và phục vụ người khác.

Tóm lại, không có gì sai khi đeo trang sức, khi trang điểm hay làm tóc, làm đẹp, v.v. Nhưng người nữ Cơ Đốc không nên quá chú tâm vào vẻ đẹp bên ngoài đến nỗi lơ là đời sống tâm linh. Nếu người nữ nào dành quá nhiều thời gian và tiền bạc cho vẻ đẹp bên ngoài, thì vấn đề là người ấy đã đặt sai chỗ những điều cần được ưu tiên trong đời sống Cơ Đốc. Trang sức và áo quần đắt tiền là hậu quả của vấn đề, chứ không phải là chính vấn đề. Một điều nữa cần nhớ là những sự sửa soạn cho vẻ đẹp bên ngoài không bao giờ có thể thay thế cho việc lành hay một tâm thần dịu dàng, vốn là vẻ đẹp thật mà người nữ Cơ Đốc cần có.

Bài: Khuê Trần
Tổng hợp từ www.gotquestions.org

Cần Giữ Quân Bình Giữa Vai Trò Làm Vợ Và Làm Mẹ

“Mẹ ơi, chỉ con làm bài tập”. “Mẹ! Con không biết cài nút áo”. “Mẹ, con đã nói là con đói bụng mà.” Các điệp khúc này bạn nghe có quen không? Là người mẹ, đôi lúc chúng ta có cảm giác tất cả những gì mình cần làm là chạy từ đứa con này đến đứa con kia, khen ngợi chúng, dỗ dành chúng, và đáp ứng vô số nhu cầu của chúng.

Nuôi con là một món quà và cũng là đặc ân dù rằng có thể khiến chúng ta kiệt sức, nhất là khi con còn nhỏ. Người mẹ dễ dàng rơi vào “chu trình bổn phận của người mẹ” khiến mình nổi điên và cuối cùng cảm thấy mình giống người mẹ hơn là người vợ. Phải thừa nhận rằng, không phải lúc nào cũng dễ dàng lẩn tránh cảm giác chán nản này. Sau đây là tám điều người mẹ có thể thực hiện để giữ sự quân bình giữa hai vai trò: làm vợ và làm mẹ.

1. Nói cho chồng biết cảm xúc của mình

“Không lẽ ảnh không thấy tôi quá tải hay sao?” “Bộ tôi phải nói toạc ra vấn đề là gì sao?” Đúng vậy, bạn cần phải nói ra. Xin lỗi quý chị em, chồng của quý vị không phải là người có thể đọc được tâm trí người khác. Anh ấy thường không biết điều gì đang làm bạn khó chịu đâu. Nếu để tự mình anh ấy, thì anh không thể đoán ra điều gì đang làm bạn bực mình. Cách tốt nhất để anh ấy biết là nói thẳng ra. Hơn nữa, việc trò chuyện thẳng thắn còn nói lên sự tin cậy, chân thành và tôn trọng.

2. Hãy nhìn vấn đề với thái độ biết ơn

Thành thật mà nói, khi người mẹ cảm thấy quá tải, thì lòng biết ơn và sự tôn trọng là những tổn thất đầu tiên. Chúng bay cái vèo ra ngoài cửa sổ. Cũng những phước hạnh chúng ta từng tha thiết mong đợi và cầu xin bỗng vụt bay và trở thành nguyên nhân làm chúng ta bực mình.

Hãy nhìn vấn đề như thế này: bạn đang cân nhắc hai ơn phước quý giá. Đặc ân được làm vợ lẫn làm mẹ. Chúng ta đồng ý rằng đó không phải là một thành tích tầm thường, nhưng cũng là một phước hạnh quí báu. Vậy thì, hãy dành ít phút cảm ơn Chúa vì Ngài đã ban cho bạn những tặng phẩm này. Rồi tin rằng Ngài sẽ ban cho bạn sự khôn ngoan để thực hiện cả hai vai trò một cách tốt đẹp.

3. Ăn mặc gọn gàng

Cho dù bạn đi làm bên ngoài hay ở nhà nội trợ, bạn cũng cần phải giữ cho vẻ bề ngoài tươm tất nhất. Hãy mặc bộ quần áo đẹp đẽ, làm tóc và nếu biết trang điểm thì cứ tự nhiên. Nghiên cứu cho thấy việc ăn mặc chỉnh tề và đẹp đẽ giúp tâm trạng thêm vui vẻ và thêm tự tin.

Khi bạn ăn mặc xinh đẹp, chồng con cảm thấy được tôn trọng vì họ thấy bạn cố gắng hết sức khi ở bên cạnh họ. Ngoài ra, khi ăn mặc đẹp, bạn chắc sẽ được chồng khen, là điều giúp bạn có cảm giác giống như nàng dâu ngọt ngào đang sải bước trong thánh đường. Như vậy, cả nhà đều vui vẻ.

4. Lên lịch hẹn hò với chồng mỗi tuần

Ông chồng đẹp trai mà bạn đã cưới bị chôn lấp bên dưới tiếng quát tháo khi nuôi dạy con và sự nhàm chán của cuộc sống thường nhật. Nhưng thường bạn cần phải moi anh ấy lên. Hãy hẹn hò với nhau mỗi tuần. Kết nối với người phối ngẫu hằng tuần giúp nhen lại sự lãng mạn trong hôn nhân. Điều này cũng cải thiện việc truyền thông trong hôn nhân, giải tỏa những áp lực dồn nén trong lòng, và củng cố cam kết hôn nhân. Bên cạnh đó, các nghiên cứu còn cho thấy những cặp vợ chồng có kết nối với nhau sẽ hạnh phúc hơn và tỉ lệ ly hôn ít hơn. Với những bà mẹ khác nhau, hẹn hò mỗi tuần có thể mang ý nghĩa khác nhau- tùy bạn đang ở giai đoạn nào trong tiến trình nuôi dạy con.

Đừng khó chịu khi bạn không tìm được người giữ trẻ, người bạn hay người bà con giữ con giúp cho hai bạn hẹn hò. Bạn có thể nghĩ ra những cách hẹn hò khác trong nhà vào đêm khuya khi các con đã say giấc. Ví dụ cùng ôm nhau xem một bộ phim, cùng nhau vui hưởng, cùng chơi cờ, cùng chuẩn bị nhanh bữa ăn, cắm trại trong nhà, mát-xa trong nhà, v.v…
Hẹn hò với chồng mỗi tuần có thể tạo ảnh hưởng đáng kể, giúp bạn cảm thấy mình trở lại là một người vợ hơn.

5. Tận dụng thì giờ

“Hãy xem xét cẩn thận về cách sống của anh em, đừng sống như người dại dột, nhưng sống như người khôn ngoan. Hãy tận dụng thì giờ, vì những ngày là xấu” (Ê-phê-sô 5:15-16).

Những người mẹ thường có quá nhiều việc phải làm trong khoảng thời gian ít ỏi. Vì vậy, thời gian của bạn là quý như vàng, nên bạn cần canh giữ nó hết sức cẩn thận. Mỗi ngày có quá nhiều điều ngay sát bên cạnh khiến bạn phân tâm, nào là phương tiện truyền thông đại chúng, truyền hình, email, Netflix, và nhiều thứ khác.

Để tránh phung phí thời gian vào những việc vô bổ, bạn cần lên kế hoạch kỹ lưỡng. Hãy lập danh sách những việc cần làm mỗi ngày, và xác định những việc cần ưu tiên. Cần có những giờ nghỉ ngơi xen kẽ để tránh cảm giác công việc ngập đầu. Thỉnh thoảng sẽ có lúc bạn bị cuốn vào guồng công việc. Nhưng đừng để điều đó khiến bạn nản lòng. Khi bạn sử dụng thì giờ cách khôn ngoan, bạn sẽ cảm thấy tự hào vì mình làm việc hiệu quả, và cũng có thêm thời gian để kết nối với chồng.

6. Tập thể dục

Dành 20-30 phút mỗi ngày để tập thể dục sẽ cải thiện cuộc sống một cách không ngờ. Có rất nhiều lợi ích khi tập thể dục, ví dụ:
• Đốt mỡ thừa
• Cải thiện chức năng não
• Tâm trạng thoải mái và vui vẻ hơn
• Tạo thêm năng lượng
• Tránh được những bệnh tim mạch và những căn bệnh liên quan đến lối sống
• Ngủ ngon hơn
• Gia tăng kích thích tình dục ở phụ nữ

Tập thể thao thường xuyên là món quà liên tục được ban tặng. Đó là cách tuyệt vời để giúp các bà mẹ xử lý vai trò làm vợ và làm mẹ một cách thảnh thơi.

7. Nhờ người khác giúp đỡ

Thật sự là xung quanh bạn có những người rất dễ thương vui lòng giúp đỡ bạn. Nhưng vấn đề là vì bạn không nhờ họ giúp. Các bà mẹ thường có quan niệm sai lầm rằng mình sở hữu năng lực siêu nhiên bẩm sinh. Họ nghĩ rằng họ phải có khả năng làm cho nhà cửa sạch bóng, con cái hài lòng vui vẻ, nấu những bữa ăn bổ dưỡng ngon lành, và tận hưởng hôn nhân viên mãn mà không phải đổ giọt mồ hôi nào.

Khi cố gắng làm tất cả những việc này, họ dễ cảm thấy đuối sức. Các bà mẹ cần biết rằng nhờ giúp đỡ không có gì sai cả. Cha mẹ bạn có thể đang hồi hộp chờ bạn tạt qua gửi con cho họ trông vào cuối tuần. Khi bạn học cách nhận sự giúp đỡ, bạn sẽ có thêm thời gian trong tay để tận hưởng cảm giác làm vợ.

8. Thường xuyên gặp gỡ “hội chị em bạn dì”

Bạn có bao giờ thấy hai bà mẹ đi cà phê với nhau hết sức vui vẻ chưa? Bạn có nhìn thấy họ mải mê tán gẫu đến mức nào chưa? Con khủng long có thể đi ngay dưới mũi họ mà họ không hề biết. Họ cười đùa, vui vẻ chào nhau (hi-five), ôm nhau, và những cuộc trò chuyện hết sức thân mật. Khi đó, những bận tâm và lo lắng tan biến hết. Rồi mỗi người lại quay về với chồng con với nguồn năng lượng mới, sẵn sàng vượt qua khó khăn. Đừng từ bỏ bạn bè khi bạn làm mẹ. Bạn bè giúp bạn đối diện những thăng trầm trong cuộc sống. Họ nhắc bạn rằng bạn không phải người duy nhất đối diện thách thức.

“Nếu người này ngã thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên; nhưng thật khốn khổ cho người sống một mình mà bị ngã, vì không có ai đỡ mình lên” (Truyền đạo 4:10).

Lược dịch: Lan Khuê

Nuôi Dạy Con Cái

Nuôi dạy con cái là một kinh nghiệm cần phải học hỏi. Việc sinh con cái thì dễ nhưng việc trở nên cha mẹ tốt thì không phải dễ. Kinh nghiệm hơn 20 năm làm cha, tôi có thể chia sẻ một số ý tưởng và đề nghị trong việc nuôi dạy con.

CHÚNG TA CẦN LÀM GÌ ĐỂ NGÔI NHÀ CỦA CHÚNG TA LÀ MỘT GIA ĐÌNH THỰC SỰ?

A. Tạo cho nhà chúng ta có một bầu không khí lành mạnh để con cái được lớn lên.

1. Làm cho gia đình chúng ta tràn ngập tình yêu.

Một bầu không khí yêu thương là điều cần hơn hết cho con cái chúng ta tăng trưởng. Tôi đã từng nhìn thấy những thành viên trong gia đình liên hệ với nhau trong tình yêu. Nhưng tôi cũng nhìn thấy những thành viên trong gia đình có mối liên hệ thật lạnh nhạt. Điều gì đã tạo ra sự khác nhau thế nầy? Tôi tin là cha mẹ là những người chính yếu làm việc đó. Là cha mẹ, chúng ta tạo nên một đặc điểm chung, một bầu không khí trong gia đình. Con cái chỉ đáp ứng tình yêu của chúng ta mà thôi.

Các nhà tâm lý học đã quan sát một đứa trẻ chưa từng được yêu thương, nó sẽ không thể yêu người khác, khi nó lớn lên khó hòa nhập với xã hội và nó cũng khó liên hệ với người khác. Mặt khác, con trẻ nhận được đầy đủ tình yêu, nó sẽ tự tin, trong sáng và rất dễ hòa hợp với mọi người.
Hãy cho con trẻ cảm nhận được yêu thương và an toàn. Hãy bày tỏ tình yêu của bạn với chúng, hãy ôm trẻ, hôn trẻ, cõng trẻ trên lưng, hãy dành thời gian cho chúng, khích lệ và quí trọng chúng.

Suy ngẫm: Tôi thuộc vào loại cha mẹ nào? Tôi đã yêu thương con tôi bao nhiêu? Tôi bày tỏ tình yêu ấy như thế nào?

2. Dành thời gian cho con bạn.

Nhiều bậc cha mẹ quá bận rộn trong việc kinh tế nên họ đã bỏ qua thời gian với con. Nhưng việc cung cấp những nhu cầu vật chất cho con không đủ đâu. Tác giả Larry Christenson trong tờ báo The Christian Family đã nói: “Chúng ta có thể yêu con cái mà không cần tiêu xài nhiều tiền bạc, không cần những chuẩn bị chu đáo, không cần cung cấp nhiều món đồ cần dùng. Nhưng chúng ta không thể bày tỏ tình yêu khi không dành thời gian cho con.”

Trong một dịp kia, khi hầu hết các học sinh đều được cha mẹ cho tiền tiêu vặt 50P (peso là tiền Phi Luật Tân) hàng tuần, tôi có nghe một em học sinh được cha mẹ cho 500P mỗi tuần và em ấy không vui. Tại sao thế? Lý do vì cha mẹ của học sinh nầy đã dành thời gian của họ cho việc làm ăn và nhiều việc khác, họ nghĩ rằng cung ứng cho con một số tiền kha khá như thế còn hơn trách nhiệm làm cha mẹ rồi. Em học sinh nầy đã không biết quản lý số tiền lớn ấy thậm chí còn rơi vào sự nghiện ngập.

Điều nầy có thể xảy ra cho con chúng ta. Nếu chúng không bị nghiện, chúng có thể gặp những người bạn xấu ảnh hưởng trên chúng. Chúng ta hãy sắp xếp dành thời gian với con. Cùng chơi những trò chơi với chúng, hãy đưa con đi xem những buổi hòa nhạc hay trình diễn, cùng nhau đi ra ngoài ăn tối, hay qui định giờ cùng ngồi quanh trong nhà trò chuyện. Các con chúng ta cảm nhận được tình yêu của chúng ta và chúng quan tâm mỗi khi chúng ta dành thời gian cho chúng.

Suy ngẫm: Tôi dành bao nhiêu thời gian cho các con? Những hoạt động nào để cả nhà có thể cùng vui với nhau?

3. Trò chuyện với con.

Những cơ hội trên cũng là cơ hội để chúng ta chia sẻ những suy nghĩ và giá trị của chúng ta với con cái. Đó là những thì giờ thuận tiện để lắng nghe chúng nữa. Chúng ta nên nhạy cảm với nhu cầu của chúng, hãy lắng nghe những thắc mắc và những tranh cãi của chúng, xoa dịu những gì làm đau lòng chúng, và cảm thông với chúng trong đời sống. Hãy giúp chúng cảm thấy có ai đó đang hướng dẫn, thông hiểu chúng và giúp chúng cảm thấy vui thích.

Trò chuyện và lắng nghe con trẻ không những giúp chúng phát triển trí thức mà còn giúp chúng được tăng trưởng về mặt đạo đức và tâm linh nữa. Xin chúng ta đừng quên rằng nhờ Chúa con trẻ chúng ta tin tưởng nơi chúng ta và chúng ta có trách nhiệm trong sự phát triển toàn diện của chúng.

Suy ngẫm: Tôi đã trò chuyện với con cái hiệu quả thế nào? Bằng cách nào tôi đã giúp con cái hình thành sự phát triển trong chúng?

4. Hãy trở nên gương mẫu cho con

Cách sống của chúng ta ảnh hưởng trên con cái rất nhiều. Con trẻ học hỏi qua những gì chúng thấy và nghe, và cha mẹ là người mà chúng thấy và nghe nhiều nhất. Mặc dù chúng có thể chịu ảnh hưởng bởi thầy cô giáo, bạn bè cùng trang lứa, bà con, hàng xóm hay những người trên TV… Các nghiên cứu cho biết cha mẹ có ảnh hưởng nhiều nhất trên con trẻ suốt trong những năm tháng các cháu tăng trưởng.

Con trẻ nhìn thấy cha mẹ vượt đèn đỏ, hối lộ công an, lấy về nhà những vật dụng trong văn phòng, xem những phim đồi trụy hay chúng nghe ba mẹ nói hành ai đó và dùng những lời nói thô bỉ và nhìn thấy tinh thần cha mẹ chấp nhận những hành động trên.

Mặt khác, nếu chúng nhìn thấy ba mẹ yêu nhau và tôn trọng nhau, giúp đỡ hàng xóm, bạn bè, đọc Kinh Thánh và cầu nguyện thì con trẻ sẽ bắt chước những hành động tích cực nầy và những phẩm chất giống Chúa.

Suy ngẫm: Tôi đã ảnh hưởng tốt trên con cái thế nào qua đời sống làm gương tốt của tôi?

5. Trân quý con bạn.

Phần lớn trẻ con thích làm vui lòng ba mẹ. Những cố gắng của con trẻ bị cha mẹ phớt lờ thì con trẻ sẽ nghĩ là mình kém giá trị. Vì thế, chúng ta cần trân quý những thiện chí cố gắng của con trẻ hơn là thật sự chúng làm được gì. Chúng ta hãy cùng xem qua những trường hợp dưới đây, tên đã được thay đổi:

a. Bé Karen cảm thấy mẹ yêu thích anh trai mình nhất. Vì vậy, cháu bé 4 tuổi nầy đã chịu khó vẽ một tấm thiệp thật công phu và một ngày kia cháu đã tặng mẹ với ước mong mẹ sẽ yêu cháu. Hãy tưởng tượng một tấm thiệp được vẽ bởi một em bé 4 tuổi như thế nào! Người mẹ đã nhìn tấm thiệp và quăng nó, bà đã thốt lên: “Xấu quá!”

Bé Karen đã đã bị tổn thương và nghĩ rằng mẹ mình không hề yêu thương mình. Sự việc xảy ra đã gây ấn tượng sâu sắc trên cô bé thậm chí đến khi cô bé được 12 tuổi cô ấy đã thuật cho tôi nghe và khóc thật nhiều…

b. Bé Pedring 14t, đã đi dự trại Hè ở Baguio. Trên đường về, bé nghĩ là mua rau cải về cho mẹ, nên bé đã mua rau không những tươi mà còn rẻ nữa.
Sau khi xem kỹ rau, người mẹ thốt lên: “Thật là phí tiền! Rau không tươi mà còn mắc hơn ở Manila nữa!” Thế là từ đó, Pedring tự hứa là không bao giờ mua gì về nhà hết.

Thay vì nhận được sự trân quý của cha mẹ đối với tấm lòng của con, thì con họ đã bị tổn thương.

Suy ngẫm: Bạn đã trân quý con cái bạn bao nhiêu? Bạn đã bày tỏ sự trân quý ấy thế nào? Hãy thành thật đánh giá những câu nói trong những dịp như thế, bao nhiêu lần chúng ta nói “Đừng làm điều nầy, hãy làm điều kia”? Có bao nhiêu từ về sự trân quý, xác định, hay khích lệ con chúng ta?

B. Cha Mẹ, hãy coi chừng

Kinh Thánh chép: “Hỡi người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ” (Ê-phê-sô 6:4) và Cô-lô-se 3:21 “Hỡi kẻ làm cha, chớ hề chọc giận con cái mình, e chúng nó ngã lòng chăng.”

Có nhiều điều cha mẹ không nên làm cho con cái mình. Tôi xin đề nghị 3 điều mà những sách nói về trách nhiệm cha mẹ ít nói đến:

1.Không nên phạt con cái lúc mình đang lúc giận dữ.

Câu châm ngôn khôn ngoan của người Trung Hoa khuyên chúng ta đừng đánh con khi đang nổi giận, “…hãy chờ khi cơn giận qua đi trước khi bạn đánh con trẻ.” Kinh Thánh cũng dạy nên kỷ luật con cái, hãy dạy chúng biết cách sống, hãy sửa dạy chúng khi cần thiết (Châm Ngôn 13:24). Nhưng trước khi đánh vào mông con, hãy tự hỏi: “Tại sao tôi đánh con tôi? Tôi đánh con vì muốn sửa sai nó hay chỉ vì tôi không kềm chế được cơn giận trong tôi?” Nếu bạn đánh con bạn chỉ vì để hả cơn giận, thì việc làm nầy sai rồi vì sẽ làm cho con trẻ đau đớn. Bạn sẽ thất bại trong việc dạy con vì bạn đánh con đang lúc bạn giận dữ.

Trong lúc giận, có thể bạn đánh con quá nặng. Nhưng cho dù bạn đánh nhiều hay không, đứa trẻ vẫn biết là bạn đang mất kiểm soát sự nóng giận của bạn. Nếu như ai đó hỏi đứa trẻ là “Tại sao ba con đánh con?” Nó sẽ trả lời “vì ông ấy nóng giận”. Bài học mà bạn định dạy cho đứa trẻ sẽ bị lãng quên.

Bài học tương tự về sự chửi mắng con. Khi cha mẹ mắng chửi con, dùng những từ mà con không hiểu. Con trẻ sẽ cảm thấy bị sỉ nhục và tâm lý bé sẽ bị hủy hoại rất nặng.

Hãy chờ đợi khi cơn giận qua đi. Rồi hỏi con: “Con đã làm gì thế? Điều con làm có đúng không?” Rồi giải thích cho con tại sao con phải bị phạt. Có người đã nói: “Làm sao tôi có thể không đánh con khi tôi đang tức bực, tôi không thể kiềm chế mình được. Và nếu tôi chờ cho đến khi hết giận, tôi sẽ không thể đánh nó nữa.” Tôi đồng ý điều đó không phải là dễ. Nhưng hãy suy nghĩ đến con bạn, vì lợi cho cháu, bạn phải thực hành tự kiềm chế mình. Hãy cầu xin Chúa ban cho bạn sự khôn ngoan và sức lực để bạn làm những điều đúng. Tự kiềm chế hay tiết độ là một trong những bông trái Thánh Linh.

2. Đừng ép con học quá sức của nó.

Là cha mẹ, chúng ta đều mong muốn con chúng ta học giỏi. Điều đó tốt. Chúng ta đều ao ước con chúng ta sẽ phát huy hết tiềm năng. Điều đó cũng rất tốt. Tuy nhiên, áp lực con cái học để đem lại sự vinh dự cho gia đình lại là một vấn đề khác.

Nói thẳng ra là nhiều bậc cha mẹ muốn con học giỏi để ba mẹ được thỏa mãn và vinh dự cho họ. Tôi có thoáng nghe điều nầy như là tốt “Bà ơi, các con bà thật thông minh, chúng đều là những học sinh xuất sắc!” Vì thế, để duy trì được hình ảnh tốt đẹp nầy, cha mẹ ép con học nhiều hơn, tập trung học liên tục, bỏ qua những trò chơi thể thao hay giải trí.

Thông thường, một đứa trẻ sẽ phát triển tâm trí, thể xác, tâm linh và tâm lý. Một khi những bộ môn bị ngắt đi, tâm trí của trẻ có thể sẽ phát triển nhanh chóng nhưng cháu sẽ bị ức chế những khía cạnh khác.

Một hậu quả khác nữa là đứa trẻ sẽ rơi trong tình trạng căng thẳng liên tục. Bé sợ làm cha mẹ thất vọng và không còn được yêu thương. Rồi mối quan hệ với các bạn trong lớp thì sao? Con trẻ có thể rơi vào lối sống khép kín, khó gần gũi.

Tôi đã tư vấn cho các bạn trẻ nhiều năm, tôi đã từng gặp những người trẻ rất buồn với mặc cảm tự ti phức tạp nầy và tôi đã tìm ra nguyên nhân dẫn đến tình trạng nầy là họ có cha mẹ luôn ép con học quá sức – có những bậc cha mẹ không hài lòng khi con mình đạt kết quả học tập điểm số trên trung bình. Đó là trường hợp của bé Jaime. Cháu đạt được hạng nhì danh dự trong lớp. Khi cháu đi học về gần đến ngày bế giảng, ba mẹ đã mắng cháu: “Đây là lần thứ hai con không đạt hạng nhất danh dự. Tại sao con không học tốt giống như Jose, người anh em họ của con?” Những lời trách móc như thế làm bé tổn thương sâu sắc, đặc biệt là cháu đã cố gắng tối đa.

Mặc dù có vẻ quá cực đoan, câu chuyện trên là có thật, nhiều bậc cha mẹ mong muốn cho con mình phải là tốt nhất. Coi chừng, đừng để con bạn rơi vào đời sống bị què quặt bởi suy nghĩ rằng nó có nhiều khuyết điểm, thua kém người ta.

Nhiều khi đứa trẻ sẽ chuyển đổi hình ảnh cha mẹ không bao giờ thỏa lòng con thành sự hiểu biết lệch lạc về Đức Chúa Trời. Cháu nghĩ rằng Đức Chúa Trời cũng là Đấng hay đòi hỏi và chuộng thành tích, vì thế cháu cảm thấy mình cần phải biểu diễn trước Chúa để chứng minh giá trị của nó như: nó PHẢI đi nhà thờ, nó PHẢI có thì giờ tĩnh nguyện với Chúa mỗi ngày không bao giờ bỏ qua việc làm nầy, nó PHẢI chia sẻ Phúc âm cho người khác. Vì thế, nó phải trải qua những cảm xúc, tương giao mật thiết đầy ý nghĩa với Chúa Giê-xu Christ.

Để làm tất cả những điều này có nghĩa là chúng ta nên đi theo chính sách không tham dự vào việc học hỏi của con cái phải không? Chắc chắn không phải thế! Là cha mẹ, chúng ta nên giúp con nhận biết tầm quan trọng của việc giáo dục đúng đắn và giúp cháu làm sao để chuẩn bị tốt cho cuộc đời sau nầy của cháu. Chúng ta cần cung cấp cho cháu một môi trường tốt nhất cho việc học của cháu. Chúng ta nên hướng dẫn cháu trong việc học và khích lệ cháu phấn đấu cho được tốt nhất để danh Chúa được vinh hiển qua cuộc đời của cháu. Vì vậy, chúng ta hãy làm tất cả mọi sự vì lợi ích cho các cháu chứ không phải thỏa mãn những gì chúng ta mong đợi nơi các cháu.

3. Đừng xét đoán các cháu theo tiêu chuẩn người lớn.

Bobby chỉ mới 3 tuổi nhưng cháu có một kinh nghiệm hết sức đau đớn. Một ngày trong lúc cháu chơi với người giúp việc, bé đã nhảy từ cầu thang và người giúp việc đã giơ tay để đỡ bồng cháu trước ngực mình. Bobby để ý cái nút áo màu sáng trên ngực cô nầy và vô tư chơi với cái nút, gài vào mở ra phần trên áo của cô giúp việc.

Cha của Bobby bước vào và nhìn thấy Bobby đang chơi cái nút áo như thế thì ông đã vội vàng kết luận là Bobby phạm tội về dâm dục và ông nổi nóng với bé. Có một lò than gần đó, người cha đã gắp viên than đang cháy đốt tay của bé để phạt bé. Bobby không thể hiểu tại sao bố lại phạt nó. Kể từ ngày ấy, bé rất sợ bố. Sự việc nầy đã khiến cho Bobby liên tục kinh nghiệm những đau thương sau nầy.

Nan đề ở đây là cha của Bobby đã xét đoán bé theo tiêu chuẩn người lớn. Các nhà tâm lý trẻ em cho chúng ta biết trẻ em phát triển giá trị đạo đức dần dần từng giai đoạn. Vì thế thật là sai lầm khi chúng ta cho rằng trẻ em nhận biết sai hay đúng giống như người lớn. Khi chúng ta cảm thấy muốn kết luận rằng trẻ đã làm sai, chúng ta hãy tự hỏi: “Liệu đứa trẻ biết mình làm điều đó sai không?”

C. Cha mẹ, hãy giữ đời sống tâm linh mình luôn tăng trưởng

Làm cha mẹ là một vai trò rất khó khăn, đầy thách thức. Tất cả chúng ta đều cần tập trung sự khôn ngoan, sức lực và tình yêu vào việc này. Là cha mẹ, chúng ta biết là nên làm điều gì đó nhưng cuối cùng chúng ta không làm được. Làm thế nào chúng ta giải quyết được điều nầy?

Điều quan trọng hơn hết là chúng ta phải bước đi với Đức Chúa Trời, thấm nhuần Lời Ngài đó là Kinh Thánh, hãy lắng nghe Ngài, tương giao với Ngài qua sự cầu nguyện. Hãy vâng lời Ngài luôn, nhờ đó Ngài sẽ khiến chúng ta trở nên giống Ngài nhiều hơn. Chỉ ở trong Chúa, Ngài sẽ khiến chúng ta trở nên khôn ngoan. Lớn lên trong Ngài, chúng ta sẽ hiểu biết hơn, kiên nhẫn hơn, yêu thương hơn và nhạy bén hơn với nhu cầu của con trẻ. Chúa sẽ giúp đỡ chúng ta trở nên cha mẹ mà chúng ta cần phải trở thành. “Vì Đức Giê-hô-va ban cho sự khôn ngoan; từ miệng Ngài ra điều tri thức và thông sáng.” (Châm ngôn 2:6)

Còn rất nhiều nguyên tắc nuôi dạy con cái như: cha mẹ nên dạy con về tình dục, cha mẹ phải cư xử nhất quán với con cái, không được thiên vị. Tôi hy vọng những gì tôi sưu tầm được ở đây sẽ hướng dẫn các bạn khám phá thêm những chủ đề liên quan đến nuôi dạy con trở nên giống Chúa hơn.
Cầu xin Chúa ban cho chúng ta sự khôn ngoan trong việc nuôi dạy con cho Đức Chúa Trời.

Tác giả: Bertram Lim
Thanh Khiết dịch
Nguồn: On Bringing Up children (OMF Literature, Inc.)

Podcasts

Latest sermons