Trang chủ Blog Trang 49

Làm Sao Để Cơ Đốc Nhân Đã Kết Hôn Tránh Cám Dỗ Ngoại Tình?

Khi một người đã có gia đình lại thân mật và gần gũi về tình cảm với một người không phải là vợ/chồng của mình thì đó là cám dỗ có nguy cơ dẫn đến ngoại tình. Sự thân mật về tình cảm với người không phải là vợ/chồng của mình có thể làm cho mối quan hệ hôn nhân riêng trở nên lạnh nhạt dần. Ngoài ra, thân mật tình cảm thường dẫn tới thân mật thể xác và sẽ hủy phá ngay chính hôn nhân của bản thân. Nhiều người phủ nhận tính nghiêm trọng của loại quan hệ tình cảm này, nhưng mối quan hệ như vậy không hề là vô hại, và có thể hủy phá hôn nhân cũng như làm gia đình tan nát.

Vợ chồng cần chia sẻ với nhau những nan đề, cảm nghĩ cùng nhu cầu riêng của mỗi người và xác định ranh giới cho những chuyện có thể chia sẻ với người ngoài và những người ngoài đó là ai. Có bạn bè bên ngoài mối quan hệ hôn nhân là chuyện bình thường, nhưng việc dựa vào người ngoài để đáp ứng nhu cầu tình cảm có thể trở thành cám dỗ, nhất là khi vợ chồng thường xuyên sống xa nhau. Bạn làm việc chung và những người bạn thường xuyên tiếp xúc sẽ trở thành chỗ dựa tình cảm thay chỗ của người phối ngẫu. Vì thế, mối quan hệ đồng nghiệp và tình bạn cần có ranh giới đúng mức để bảo đảm không vượt ra ngoài giới hạn.

Có những dấu hiệu cảnh báo khi nào tình bạn vô tư có thể dẫn tới loại quan hệ tình cảm này. Khi bắt đầu muốn che giấu những khía cạnh trong một mối quan hệ, tức là chúng ta đang vượt rào vào vùng cấm. Xa cách về mặt tình cảm giữa vợ chồng hoặc gia tăng cãi vã có thể là dấu hiệu cho thấy người phối ngẫu đang thân thiết với một người khác. Phải gần gũi mới thân mật được, cho nên không thể thân mật khi người phối ngẫu đã gần gũi với một người khác phái khác.

Cơ Đốc nhân phải cảnh giác trước cám dỗ nương dựa ai đó không phải là người phối ngẫu do Đức Chúa Trời ban cho mình. Sau đây là một số lựa chọn khôn ngoan:

  1. Tránh những lúc chỉ có một mình bạn với người khác phái, nhất là người mà bạn thích.
  2. Đừng dành thời gian cho ai đó nhiều hơn thời gian bạn dành cho người phối ngẫu.
  3. Đừng kể với người khác những điều riêng tư trong cuộc sống mình trước khi kể cho người phối ngẫu.
  4. Hãy sống trong suốt với nhau. Làm mọi việc như thể người phối ngẫu đang có mặt.
  5. Dành thời gian học Kinh Thánh và cầu nguyện cá nhân. Hãy cầu xin Chúa dựng hàng rào chung quanh hôn nhân của bạn (Gióp 1:10).
  6. Duy trì nếp suy tư trong sáng. Đừng ưa thích những ý tưởng lãng mạn về người khác.
  7. Sắp xếp thời gian mỗi ngày, mỗi tuần và mỗi tháng để ở bên người phối ngẫu và dùng thời gian đó vun đắp tình cảm cho nhau.

Tất cả những lựa chọn nầy sẽ giúp Cơ Đốc nhân nhận biết những điểm yếu của mình và tránh xa những cám dỗ trong quan hệ tình cảm với người khác phái.

Hôn nhân và gia đình chỉ phải đứng sau Chúa mà thôi trong thứ tự ưu tiên của người Cơ Đốc. Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất có thể đáp ứng đầy đủ mọi nhu cầu chúng ta, và Ngài chiếm ưu tiên số một. Đức Chúa Trời chỉ định hôn nhân là sự liên kết hai người thành một (Sáng 2:24). Ngài muốn họ cùng phát triển và không cho phép điều gì phân rẽ họ (Ma-thi-ơ 19:6). Vợ chồng phải xem trọng mối quan hệ với nhau theo cách của Chúa và tìm mọi cách tăng cường cũng như vun đắp sự gần gũi ấy. Chúa cấm ngoại tình hoặc ham muốn người khác ngoài hôn nhân (Châm Ngôn 6:25; Xuất 20:14; Ma-thi-ơ 5:28). Những người bước ra ngoài khuôn mẫu Chúa đã thiết kế để thỏa mãn nhu cầu riêng thì phạm tội với Đức Chúa Trời và có thể hủy hoại các mối quan hệ của mình (Châm Ngôn 6:32; I Cô-rinh-tô 6:9-20).

Nhiều người trên thế giới cho rằng người đã kết hôn cần có thêm “không gian” tới mức phải sống độc lập thì mới có được mối quan hệ lành mạnh. Kinh Thánh không hề cổ vũ cho mối quan hệ gần gũi không lành mạnh. Tuy nhiên, theo định nghĩa, hôn nhân là cuộc sống cùng lập kế hoạch và cùng sống bên nhau; đó là sự phụ thuộc lẫn nhau. Những ai không hiểu kế hoạch của Đức Chúa Trời dành cho hôn nhân có thể nghĩ rằng chia sẻ mọi thứ với chỉ một người là thiếu lành mạnh, nhưng chính điều đó mới làm cho hôn nhân không giống bất kỳ mối quan hệ nào khác. Đó là sự kết hiệp phước hạnh giữa hai người và phản chiếu sự kết hiệp giữa Đấng Christ với Hội thánh của Ngài.

Thân mật với ai khác ngoài người phối ngẫu, dù là thân mật thể xác hay tình cảm, cũng đều là tội và xúc phạm lòng tin giữa hai vợ chồng.

Người dịch: Khue Tran
Nguồn https://www.gotquestions.org/emotional-affairs.html

Vợ, Chồng Có Vai Trò Gì Trong Gia Đình?

Tuy nam nữ bình đẳng trong mối liên hệ với Đấng Christ, nhưng Kinh Thánh có phân biệt vai trò cụ thể của mỗi người trong hôn nhân. Người chồng phải là người lãnh đạo trong gia đình (1 Cô-rinh-tô 11:3; Ê-phê-sô 5:23). Vai trò lãnh đạo nầy không mang tính chất độc tài, kẻ cả hoặc trịch thượng đối với vợ, mà phải theo gương Đấng Christ trong cách lãnh đạo Hội thánh. “Hỡi người làm chồng, hãy yêu vợ mình như Đấng Christ đã yêu Hội thánh, phó chính mình vì Hội thánh, để khiến hội nên thánh sau khi lấy nước rửa và dùng đạo làm cho hội tinh sạch” (Ê-phê-sô 5:25-26). Đấng Christ yêu Hội thánh (dân sự của Ngài) bằng lòng thương xót, nhân từ, tha thứ, tôn trọng và vị tha. Chồng cũng phải yêu vợ theo cách giống như vậy.

Vợ phải thuận phục thẩm quyền của chồng. “Hỡi kẻ làm vợ, phải vâng phục chồng mình như vâng phục Chúa, vì chồng là đầu vợ, khác nào Đấng Christ là đầu Hội thánh. Hội thánh là thân thể Ngài, và Ngài là Cứu Chúa của Hội thánh. Ấy vậy như Hội thánh phục dưới Đấng Christ thì đàn bà cũng phải phục dưới quyền chồng mình trong mọi sự” (Ê-phê-sô 5:22-24). Dù phụ nữ phải thuận phuc chồng, nhưng Kinh Thánh cũng nhiều lần nói về cách đàn ông phải cư xử với vợ mình. Người chồng không được đóng vai nhà độc tài mà phải tôn trọng vợ cùng ý kiến của vợ. Thật ra, Ê-phê-sô 5: 28-29 khuyên các ông phải yêu vợ như yêu chính thân mình, nuôi dưỡng và chăm sóc vợ. Người nam phải yêu vợ bằng tình yêu của Đấng Christ dành cho thân của Ngài là Hội thánh.

“Hỡi người làm vợ, hãy vâng phục chồng mình, vì điều đó hợp ý Chúa. Hỡi kẻ làm chồng, hãy yêu vợ mình, chớ hề ở cay nghiệt với vợ” (Cô-lô-se 3:18-19). “Những người làm chồng cũng vậy, hãy tỏ ra hiểu biết khi chung sống với vợ mình, quý trọng vợ như phái yếu hơn, vì họ sẽ cùng anh em thừa hưởng ân điển sự sống, để không có điều gì ngăn trở sự cầu nguyện của anh em”(1Phi-e-rơ 3:7, Bản Hiệu Đính). Dựa vào các câu nầy chúng ta thấy rằng tình yêu cùng sự tôn trọng là đặc điểm trong vai trò của cả chồng lẫn vợ. Nếu có tình yêu và sự tôn trọng, thì uy quyền, vai trò làm đầu và sự thuận phục sẽ chẳng phải là vấn đề đối với bên nào cả.

Về vấn đề chia sẻ trách nhiệm trong gia đình, Kinh thánh dạy người chồng phải chu cấp đầy đủ cho gia đình. Điều này có nghĩa là phải làm việc và kiếm tiền để đáp ứng đầy đủ những nhu cầu cần thiết trong cuộc sống của vợ con. Không làm được như vậy sẽ gây hậu quả thuộc linh rõ rệt. “Ví bằng có ai không săn sóc đến bà con mình, nhất là không săn sóc đến người nhà mình, ấy là người chối bỏ đức tin, lại xấu hơn người không tin nữa” (1 Ti-mô-thê 5:8). Vì vậy, đàn ông không cố gắng cung ứng cho gia đình thì không thể được gọi là Cơ Đốc nhân đúng nghĩa. Điều này không có nghĩa là người vợ không cần phụ giúp để chu cấp cho gia đình – Châm ngôn 31 chứng minh người vợ tin kính chắc chắn làm điều đó- nhưng nuôi gia đình không phải là trách nhiệm chính yếu của vợ mà là của chồng. Mặc dù chồng cũng phải giúp nuôi dạy con cũng như công việc nhà (nhờ đó làm tròn trách nhiệm yêu thương vợ), nhưng Châm ngôn 31 cũng nói rõ gia đình phải là lãnh vực chính mà người vợ chịu trách nhiệm và tạo ảnh hưởng. Cho dù người vợ phải thức khuya dậy sớm, thì gia đình vẫn thuộc trách nhiệm chăm sóc của người vợ. Đây không phải là lối sống dễ dàng đối với phụ nữ- nhất là trong các nước giàu có Tây phương. Tuy nhiên, có quá nhiều phụ nữ bị căng thẳng tới mức ngã quị. Nhằm ngăn ngừa căng thẳng, cả vợ lẫn chồng cần cầu nguyện để tái lập thứ tự ưu tiên và làm theo lời dạy của Kinh Thánh về vai trò của mình.

Xung khắc về việc phân chia công việc trong hôn nhân chắc chắn phải có, nhưng nếu cả hai đều thuận phục Đấng Christ, thì xung khắc sẽ giảm đi nhiều. Nếu vợ chồng thường xuyên và kịch liệt cãi nhau về vấn đề nầy, thì vấn đề là ở đời sống thuộc linh. Nếu vậy cả hai cần cam kết cầu nguyện và thuận phục ý Chúa trước tiên, sau đó thuận phục nhau trong tình yêu và sự tôn trọng.

Người dịch: Khue Tran
Nguồn: https://www.gotquestions.org/roles-husband-wife-family.html

Cơ Đốc Nhân Phải Kỷ Luật Con Cái Như Thế Nào? Kinh Thánh Dạy Gì Về Vấn Đề Này?

Việc kỷ luật hay sửa phạt con cái như thế nào để có thể mang lại hiệu quả nhất là một trách nhiệm đầy thách thức đối với các bậc làm cha làm mẹ, tuy nhiên đây là một vấn đề cực kỳ quan trọng. Một số bậc phụ huynh cho rằng việc kỷ luật con như đánh đòn (quất roi vào mông) là phương pháp duy nhất chỉ có Kinh Thánh ủng hộ. Một số khác thì lại nghĩ đến biện pháp kỷ luật Time-Out (cưỡng bách cách ly: bắt trẻ ngồi yên trên ghế một thời gian ngắn tùy độ tuổi hoặc tịch thu có quy định thời hạn một món đồ chơi nào đó của trẻ) và những hình phạt không liên quan đến roi vọt có hiệu quả hơn nhiều. Kinh Thánh nói gì về vấn đề này?

Kinh Thánh khẳng định rằng việc kỷ luật con cái bằng roi vọt là thích hợp, có ích lợi và thật sự cần thiết. Đừng vội hiểu lầm – Kinh Thánh không có ý chủ trương bạo hành trẻ con. Việc kỷ luật trẻ một cách thô bạo trên thân thể chúng đến mức độ gây thương tích là một hành động cần chê trách và đáng bị lên án. Tuy nhiên, theo lời Kinh Thánh, kỷ luật bằng roi vọt một cách hợp lý và thận trọng là điều tốt và nó góp phần trong sự dạy dỗ trẻ một cách lành mạnh và đúng đắn.

Thật vậy, có nhiều câu Kinh Thánh khuyến khích việc kỷ luật trẻ bằng roi vọt, chẳng hạn: “Chớ tha sự sửa phạt trẻ thơ. Dầu đánh nó bằng roi vọt, nó chẳng chết đâu. Khi con đánh nó bằng roi vọt, ắt giải cứu linh hồn nó khỏi âm phủ.” (Châm Ngôn 23:13-14; xem thêm 13:24, 22:15, 20:30). Thật vậy, Kinh Thánh nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kỷ luật trẻ. Đây là điều mà tất cả chúng ta cần phải được trải nghiệm để có thể trở thành những con người sống có giá trị và hữu dụng. Những đứa trẻ khi còn nhỏ nếu không được kỷ luật một cách nghiêm khắc thì khi lớn lên sẽ trở nên ngang bướng, coi thường thẩm quyền, và hậu quả là rất khó để đưa chúng trở lại sự thuận phục và đi trong đường lối của Chúa. Chính Đức Chúa Trời đã áp dụng biện pháp kỷ luật nghiêm khắc để sửa trị con cái Ngài và đưa chúng ta trở lại con đường ngay thẳng; và cũng qua đó chúng ta có cơ hội ăn năn những lỗi lầm của mình (Thi Thiên 94:12, Châm Ngôn 1:7, 6:23, 12:1, 13:1, 15:5; Ê-sai 38:16; Hê-bơ-rơ 12:9).

Để áp dụng biện pháp kỷ luật một cách đúng đắn và tuân theo những nguyên tắc Thánh Kinh, cha mẹ của trẻ phải ghi nhớ nằm lòng những lời khuyên trong Kinh Thánh liên quan đến điều này. Sách Châm Ngôn chứa đựng rất nhiều những lời dạy khôn ngoan liên quan đến việc giáo huấn con cái, ví dụ như: “Roi vọt và sự quở trách ban cho sự khôn ngoan; còn con trẻ phóng túng làm mắc cỡ cha mẹ mình.” (Châm Ngôn 29:15). Câu Kinh Thánh này phác thảo viễn cảnh của những đứa trẻ không được kỷ luật nghiêm khắc mà hậu quả là cha mẹ chúng sẽ phải chịu sự hổ thẹn. Dĩ nhiên, việc kỷ luật là phải đúng mục đích và mục tiêu là để tốt cho đứa trẻ. Tuyệt đối không được áp dụng những hình phạt kỷ luật để biện minh cho hành động bạo hành và ngược đãi trẻ con. Cha mẹ cũng không nên dùng roi vọt để trút cơn giận hoặc nỗi thất vọng của mình lên chúng.

Việc kỷ luật thường được áp dụng để sửa trị và giáo huấn con người đi vào đường lối ngay thẳng: “Thật các sự sửa phạt lúc đầu coi như một cớ buồn bã, chớ không phải sự vui mừng; nhưng về sau sanh ra bông trái công bình và bình an cho những kẻ đã chịu luyện tập như vậy.” (Hê-bơ-rơ 12:11). Sự sửa phạt của Chúa mang thông điệp của tình yêu thương. Thiết tưởng điều này cũng cần được áp dụng khi cha mẹ sửa phạt con cái. Việc kỷ luật bằng roi vọt không được để lại những sự đau đớn hay những tổn hại lâu dài trên thân thể trẻ. Nên an ủi vỗ về trẻ sau khi sửa phạt bằng roi vọt để chúng hiểu rằng chúng luôn được yêu thương ngay cả khi đang chịu sự sửa trị. Những khoảnh khắc này chính là thời điểm hoàn hảo để dạy trẻ biết rằng: Đức Chúa Trời luôn kỷ luật chúng ta bởi lòng yêu thương của Ngài; và vì thế cha mẹ cũng áp dụng điều này đối với các con yêu quí của mình.

Có hình thức kỷ luật nào khác không? Ví dụ như biện pháp “Time-Out” (như đã nói ở trên) để áp dụng thay cho việc kỷ luật bằng roi vọt? Một vài phụ huynh nhận ra rằng đối với con của họ việc kỷ luật bằng đòn roi không phát huy tác dụng. Một số khác thì nhận thấy rằng biện pháp “Time-Out” thì có tác dụng hơn trong việc khuyến khích trẻ thay đổi hành vi. Nếu như trường hợp này thật sự hữu hiệu, sau khi đã thử hết cách, thì phụ huynh nên áp dụng phương pháp nào mà mang lại hiệu quả hơn trong việc khuyến khích trẻ thay đổi hành vi. Mặc dù Kinh Thánh không phủ nhận việc khuyến khích kỷ luật trẻ bằng roi vọt, nhưng lời Chúa quan tâm đến mục tiêu là xây dựng trẻ có nếp sống đạo hơn là đưa ra một biện pháp cụ thể để đạt được mục tiêu đó.

Hiện nay, chính phủ của một số quốc gia trên thế giới đã và đang cho rằng tất cả những hình thức kỷ luật trẻ con liên quan đến cơ thể chúng đều được cho là hành vi bạo hành trẻ. Vì lý do đó, có nhiều bậc phụ huynh đã không dám đánh đòn con vì họ sợ bị tố đến cảnh sát và có thể sẽ bị tước quyền chăm sóc chúng. Các bậc phụ huynh chúng ta nên làm gì nếu như quốc gia sở tại của mình cho rằng việc kỷ luật trẻ bằng roi vọt là vi phạm pháp luật? Theo như lời Chúa trong Rô-ma 13:1-7 dạy rằng chúng ta nên phục tùng nhà cầm quyền. Tuy nhiên những luật lệ do nhà cầm quyền đưa ra phải không được mâu thuẫn với Lời Chúa, cụ thể là việc kỷ luật trẻ bằng roi vọt – theo lời Thánh Kinh chép – đem đến lợi ích quý báu nhất định đối với một đứa trẻ. Dù thế nào đi chăng nữa, việc giáo dục và nuôi dưỡng đứa trẻ trong một gia đình Cơ Đốc nơi mà chúng có thể phải chịu một sự kỷ luật nghiêm khắc nào đó còn tốt hơn nhiều khi để chúng sa vào “sự giáo dục” từ các nhà cầm quyền vô tín.

Còn một điều nữa, trong Thư tín Ê-phê-sô 6:4 có khuyên rằng những bậc làm cha mẹ “chớ chọc giận” con cái mình. Điều này có nghĩa rằng chúng ta không nên châm chọc, coi thường và chê trách khi con cái mình phạm lỗi. Trái lại, chúng ta nên dùng tình yêu thương mà khuyên bảo và dạy dỗ chúng đi trong đường lối của Chúa. Nói tóm lại, hãy dưỡng dục con cái của chúng ta theo cách sửa phạt và khuyên bảo của Chúa, tức là bao gồm cả sự bẻ trách, uốn nắn và sửa trị. Và điều quan trọng là: hãy áp dụng các các hình thức kỷ luật này trên con cái mình một cách hợp lý, thận trọng và mang thông điệp của tình yêu thương.

Thanh Trang dịch
Nguồn: https://www.gotquestions.org/disciplining-children.html

Dạy Dỗ Con Cái Trong Sự Tin Kính

Châm Ngôn 22:6 chép “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo, dầu khi nó trở về già cũng không hề lìa khỏi đó.”

Có phải Kinh Thánh đảm bảo khi dạy dỗ con cái trong sự tin kính thì chắc chắn con cái sẽ tin kính?

Phải chăng câu Kinh Thánh này hứa rằng nuôi dạy con theo cách tin kính thì khi lớn lên chúng nó sẽ luôn luôn đi trong đường lối Chúa? Những bậc cha mẹ tin kính có con cái nổi loạn thì sao?

Vốn là thể loại văn chương, Châm Ngôn không phải những lời hứa tuyệt đối, nhưng đó là những lời nhận xét khái quát về cuộc sống, mà thường là đúng. Điều này giải thích tại sao có những bậc phụ huynh trung tín dạy con đi theo Chúa, nhưng khi lớn lên chúng có thể chống nghịch Chúa.

Châm Ngôn 22:6 dạy rằng nhìn chung, đúng là một đứa trẻ được dạy yêu mến Chúa thì khi lớn lên sẽ tiếp tục yêu Chúa. Đây là quan sát từ cuộc sống cách đây 3000 năm, và vẫn còn đúng đến ngày hôm nay. Hầu hết những bậc phụ huynh Cơ Đốc nuôi dạy con cái cách tin kính sẽ để lại di sản là những đứa con trưởng thành yêu mến Chúa. Nuôi dạy con trẻ “trong sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa” (Ê-phê-sô 6:4) làm gia tăng đáng kể khả năng đứa trẻ sẽ tiếp tục nắm lấy Chúa sau này.

Một ví dụ tuyệt vời trong Kinh Thánh là cuộc đời của Ti-mô-thê. Trong II Ti-mô-thê 1:5, Phao-lô nói “Ta cũng nhớ đến đức tin thành thật của con, là đức tin trước đã ở trong Lô-ít, bà ngoại con, và trong Ơ-nít, mẹ con, ta chắc rằng nay cũng ở trong con nữa.” Cả mẹ lẫn bà ngoại của Ti-mô-thê đều yêu mến Chúa và dạy dỗ Ti-mô-thê trở thành người yêu mến Chúa. Ti-mô-thê khi còn trẻ là người cộng sự truyền giáo của Phao-lô và trở thành một trong những người đồng hành đáng tin cậy nhất của Phao-lô. Tân Ước nhắc đến tên của Ti-mô-thê hai mươi lăm lần trong vai trò nhà truyền giáo, phụ tá cho các sứ đồ, và là một mục sư.

Nuôi dạy con cái là việc cần thiết ngày hôm nay, cũng như trong suốt lịch sử. Cha mẹ là những người quan trọng, nuôi dưỡng theo đường lối Chúa những thanh niên nam nữ yêu mến Chúa và sống cho Ngài. Cho dù phước hạnh nhận được từ mục sư, anh chị hướng dẫn và những ảnh hưởng từ những người tin kính khác là gì đi nữa, thì không ai có thể thay thế vai trò của cha mẹ tin kính, là những người thể hiện đức tin Cơ Đốc trong đời sống và truyền lại cho con cháu. Đó là lý do trước giả Châm Ngôn 22:6 có thể quả quyết “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo, dầu khi nó trở về già cũng không hề lìa khỏi đó”.

Vậy thì, “dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo” có nghĩa là gì?

Nuôi nấng và dạy dỗ một đứa trẻ trong ngữ cảnh của Châm Ngôn này có nghĩa là bắt đầu với Kinh Thánh, vì “cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị,…” (II Ti-mô-thê 3:16). Dạy trẻ những lẽ thật Kinh Thánh sẽ khiến chúng trở nên khôn ngoan để được cứu rỗi (II Ti-mô-thê 3:15); trang bị cho chúng một cách kỹ lưỡng để làm việc lành (II Ti-mô-thê 3:17); chuẩn bị để chúng có thể trả lời những người hỏi chúng lý do về niềm hy vọng của chúng (I Phi-e-rơ 3:15); và chuẩn bị để chúng chống lại sự tấn công của văn hóa trong việc truyền bá những giá trị thế tục cho giới trẻ.

Kinh Thánh cho chúng ta biết con cái là phần thưởng Chúa ban cho (Thi Thiên 127:3). Vậy thì, chắc chắn nghe theo lời khuyên khôn ngoan của Sa-lô-môn để dạy dỗ chúng cách đúng đắn là điều phải lẽ. Thật vậy, giá trị mà Chúa đặt để trên việc dạy lẽ thật cho con cái đã được Môi-se nói rõ. Ông cũng nhấn mạnh với con dân Chúa tầm quan trọng của việc dạy cho con cái biết về Đức Giê-hô-va, các điều răn và luật pháp của Ngài: “Khá ân cần dạy dỗ điều đó cho con cái ngươi, và phải nói đến, hoặc khi ngươi ngồi trong nhà, hoặc khi đi ngoài đường, hoặc lúc ngươi nằm, hay là khi chổi dậy. Khá buộc nó trên tay mình như một dấu ân, và nó sẽ ở giữa hai con mắt ngươi như ấn chỉ; cũng phải viết các lời đó trên cột nhà, và trên cửa ngươi” (Phục Truyền 6:7-9). Sự cẩn thận của Môi-se nhấn mạnh mối bận tâm sâu sắc của ông đối với việc các thế hệ mai sau phải tiếp tục vâng giữ luật pháp Chúa để bảo đảm rằng họ “ăn ở bình yên trong xứ” (Lê-vi Ký 25:18), rằng tất cả sẽ “tốt đẹp” đối với họ (Phục Truyền 12:28), và rằng Ngài sẽ ban phước cho họ ở trong xứ (Phục Truyền 30:16).

Rõ ràng Kinh Thánh bày tỏ rằng dạy cho con cái biết và vâng lời Đức Chúa Trời là cơ sở để làm Ngài vui lòng và sống đắc thắng trong ân điển Ngài. Biết Đức Chúa Trời và lẽ thật của Ngài bắt đầu với việc đứa trẻ phải nhận biết tội lỗi và nhu cầu cần có Chúa Cứu Thế. Ngay cả trẻ rất nhỏ cũng biết rằng chúng không hoàn hảo và có thể hiểu được rằng chúng cần sự tha thứ. Cha mẹ yêu thương con sẽ làm gương để con thấy một Đức Chúa Trời yêu thương không chỉ tha thứ, mà còn cung ứng của lễ chuộc tội hoàn hảo trong Chúa Giê-xu Christ. Dạy dỗ trẻ thơ con đường nó phải theo, trước nhất và quan trọng nhất, có nghĩa là hướng dẫn chúng đến với Chúa Cứu Thế.

Kỷ luật là điều không thể thiếu trong việc nuôi dạy con cái theo đường lối Chúa, vì chúng ta biết rằng “Đức Giê-hô-va sửa phạt kẻ Ngài yêu” (Châm Ngôn 3:12). Do đó, chúng ta không nên xem nhẹ việc kỷ luật, cũng không ngã lòng khi bị kỷ luật vì “ai mà Ngài nhận làm con thì cho roi cho vọt” (Hê-bơ-rơ 12:5-6). Và chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời sửa phạt chúng ta vì ích lợi cho chúng ta, để chúng ta được dự phần trong sự thánh khiết của Ngài (Hê-bơ-rơ 12:10). Tương tự, khi chúng ta sửa phạt con cái, chúng nhận được sự khôn ngoan (Châm Ngôn 29:15), và chúng sẽ đem lại cho chúng ta sự bình an (Châm Ngôn 29:17) và tôn trọng (Hê-bơ-rơ 12:9). Thật thế, dù còn non trẻ, nhưng trẻ có thể nhận biết rằng kỷ luật bắt nguồn từ tình yêu thương. Đó là lý do những trẻ lớn lên trong gia đình không có kỷ luật thường cảm thấy không được yêu thương và dễ bất tuân khi chúng trưởng thành. Kỷ luật được đưa ra phải tương xứng với vi phạm và sự sửa phạt trong thân thể, chẳng hạn đánh đòn (với động cơ đúng đắn) chắc chắn được Kinh Thánh ủng hộ (Châm Ngôn 13:24; 22:15; 23:13-14). Thật vậy, sự sửa phạt, dù có thể không thú vị gì, nhưng sẽ sinh ra “bông trái công bình và bình an cho những kẻ đã chịu luyện tập như vậy” (Hê-bơ-rơ 12:11).

Cha mẹ phải có lòng sốt sắng dạy dỗ con cái mình như Môi-se đã dạy. Cha mẹ được ban cho đặc ân trở thành những người quản lý cuộc đời con mình trong một thời gian rất ngắn, nhưng sự dạy dỗ và huấn luyện của cha mẹ cho con cái còn đến đời đời. Theo lời dạy của Châm ngôn, một đứa trẻ được huấn luyện cách sốt sắng trong “con đường nó phải theo” sẽ trung thành với con đường ấy trong đời này và gặt hái phần thưởng ở đời sau.

Khuê Trần dịch
Nguồn: GotQuestion.org

Con Tuổi Teen Nổi Loạn Có Phải Do Lỗi Của Cha Mẹ?

Là cha mẹ, chúng ta có đang góp phần khiến con nổi loạn không?

Những ranh giới nghiêm ngặt hay phương pháp kỷ luật của chúng ta có thể đẩy con mình đến tình trạng đi quá đà. Có lề luật nhưng không có mối quan hệ thường tạo nên sự nổi loạn.

Sửa dạy con nghiêm khắc mà không có mối quan hệ với con sẽ khiến con nghĩ rằng kỷ luật của bạn không xuất phát từ tình yêu thương, và có thể gây ra kết quả ngược lại. Nếu bạn luôn nói “không” với con ở tuổi dậy thì, áp đặt nhiều giới hạn và lấy đi đặc quyền đặc lợi của con, thì có lẽ đây là lúc bạn nên suy xét lại cách tiếp cận với con của mình.

Joel Dingess, nguyên là một mục sư lo cho thiếu niên, hiện giờ là cố vấn viên của tuổi thiếu niên, và cũng là giáo sư tại trường Đại học Life Pacific, nói rằng việc kết hợp quy tắc, luật lệ và sửa dạy liên tục có thể khiến con phản kháng và căm ghét bạn, tìm cách tự vệ, hoặc thậm chí kháng cự với những góp ý của bạn.

“Tất cả là vấn đề của sự nhận thức, và con em cần thời gian để phát triển đủ sự tự tin để có thể cởi mở đón nhận kỷ luật và phê bình.” Ông nói, khi quá nghiêm khắc trong việc kỷ luật con cái ở độ tuổi dậy thì, thì con sẽ có co rút lại và bắt đầu nghi vấn về giá trị bản thân của chính mình và thậm chí hoài nghi về ý niệm ân điển; hoặc con cái có thể phản kháng, nổi loạn và tấn công lại để khẳng định bản thân là tốt hơn.

Dingess nói, “Sự phản loạn có liên quan nhiều đến sự kiêu hãnh của bản thân nhưng nó cũng đến từ chỗ muốn làm điều mình muốn. Khi chúng ta bước vào mối liên hệ với Chúa, chúng ta học cách phục tùng ý muốn Chúa và làm theo điều Ngài dạy. Đây không phải là giai đoạn chuyển tiếp dễ dàng, và vì thế nó cần thời gian. Hãy thành thật với chính mình. Bản thân chúng ta trong giai đoạn trưởng thành đôi khi cũng phản loạn giống như tuổi teen bướng bỉnh của con mình nên hãy chấp nhận và kiên nhẫn với con.

“Cũng giống với tất cả chúng ta, tuổi teen là tuổi đang cố tự khám phá mọi thứ. Thế nhưng, không giống như người lớn, tuổi teen có nhiều thứ để khám phá, tìm tòi hơn – ví dụ như cuộc sống, các mối quan hệ, trường lớp, thể thao, mục tiêu, những thay đổi sinh lý, tính cách, giá trị bản thân, và Chúa. Có quá nhiều thứ để con vật lộn trong khoảng thời gian quá ngắn.”

“Con chúng ta đang cố hình dung, khám phá cách tiếp cận cuộc sống, cách để trở nên người mà con muốn giữa vô vàn điều cấm đoán, ép buộc và giới hạn. Chẳng ai muốn đón nhận từ “không”, ngay cả với người lớn. Thế nhưng tuổi teen lại là tuổi phải nhận từ này nhiều nhất.

“Hầu hết từ “Không” được sử dụng với lời biện minh là để bảo vệ, hay giữ con, nhưng tuổi teen lại thấy khó chấp nhận hay hiểu được sự ngăn cấm đó. Thậm chí sẽ càng khó hơn để chấp nhận từ “không” khi bạn không hiểu mục đích hay lý do đằng sau, và đôi khi con tuổi teen của bạn cũng như vậy.”

Kinh Thánh Nói Gì về Vấn Đề Kỷ Luật?

Kinh Thánh nói rõ rằng cha mẹ phải kỷ luật con. Châm Ngôn 23:13-14 “Chớ tha sửa phạt trẻ thơ; dầu đánh nó bằng roi vọt, nó chẳng chết đâu. Khi con đánh nó bằng roi vọt, ắt giải cứu linh hồn nó khỏi Âm phủ.”

Châm Ngôn 13:24 nói “Người nào kiêng roi vọt ghét con trai mình; Song ai thương con ắt cần lo sửa trị nó.” Châm Ngôn 19:18 thậm chí còn khẳng định rằng cha mẹ nào không sửa phạt con mới là hại con.

Sự sửa phạt, kỷ luật ở đây phải xuất phát từ tình yêu thương và cưu mang trong việc nuôi dạy con trở nên người kính sợ Chúa. Những phụ huynh né tránh việc kỷ luật con thực ra mới là người chưa thật yêu con.

Cha mẹ cần thực thi thẩm quyền Chúa ban trong việc kỷ luật con trong tình yêu, nhưng phải cẩn thận để không trở nên quá nghiêm khắc hay dễ dãi khi nuôi dạy con.”

Tìm Sự Quân Bình

Chelsea, một người vợ 28 tuổi và cũng là một người mẹ, hiện giờ vẫn vui thích sự gần gũi với cha mẹ của mình. Khi đề cập đến cách bố mẹ kiểm soát những giới hạn và kỷ luật cô khi còn nhỏ, cô ấy nói, “Ranh giới và hạn chế chưa bao giờ khiến tôi làm sai điều gì, trái lại nó khiến những điều xấu không xảy đến với tôi. Lúc nào tôi cũng thấy những giới hạn bố mẹ đưa ra như lớp rào chắn bảo vệ tôi, và mỗi khi sửa dạy tôi, bố mẹ đều tỏ cho tôi biết ý định của mình.

Bố mẹ không bao giờ sửa phạt tôi lúc nổi giận hay bực bội. Tôi cũng nhớ rất rõ rằng ngay cả trước và sau khi sửa phạt tôi, bố mẹ đều ngồi xuống cùng cầu nguyện với tôi.”

Làm sao bạn biết việc sửa dạy, kỷ luật con của mình là không quá nghiêm khắc? Hãy theo mô hình trong Hê-bơ-rơ 12:5-11 “Vì Chúa sửa phạt kẻ Ngài yêu; Hễ ai mà Ngài nhận làm con, thì cho roi cho vọt.” (c.6)

Ê-phê-sô 6:4 cũng chép rằng, “Hỡi người làm cha, chớ chọc cho con cái mình giận dữ, hãy dùng sự sửa phạt khuyên bảo của Chúa mà nuôi nấng chúng nó.”

Thực ra, khi con tuổi thiếu niên đã tin Chúa, việc kỷ luật có thể được thay bằng việc môn đệ hóa dưới hình thức chỉ cho con biết thế nào là đầu phục Chúa trong sự vâng lời.

Có 5 cách thực tế bạn có thể dùng để kiểm tra xem việc sửa phạt hay kỷ luật của mình có quá nghiêm khắc không.

  1. Hãy Cầu Nguyện Về Phản Ứng Của Mình Trước Khi Thực Hành Sự Sửa Phạt Hay Kỷ Luật

Con của bạn cũng mang bản tính xác thịt tội lỗi giống như bạn, là bản tính mà không sớm thì muộn cũng lộ diện. Dẫu có lúc phải đối mặt và đôn đốc con cũng như đưa ra những giới hạn và sửa phạt, nhưng có lúc cũng cần đến ân điển. Nếu con xưng nhận tội với bạn, thì có lẽ rằng đứa con đó đang tìm kiếm ân điển.

Nếu tình cờ bạn phát hiện ra quyết định sai của con, trước tiên hãy trình dâng điều đó lên cho Chúa và xin Ngài ban cho bạn sự khôn ngoan trong cách đáp ứng với con. Nếu bạn xử lý đúng cách, việc sửa dạy sẽ trở nên hiệu quả. Trình dâng con cho Chúa sẽ có ích lợi hơn so với việc đem Chúa ra để thuyết giảng với con (nhất là khi căng thẳng hay sửa phạt).

Con bạn không muốn bị la mắng nhất là khi đã nhận thức hành vi sai của mình. Nhưng có lẽ điều con cần trong giờ phút này là cách đáp ứng khoan dung của bạn như cách Chúa đáp ứng với bạn khi bạn xưng nhận tội với Ngài.

Khi chúng ta khiến Chúa thất vọng, Ngài không mất bình tĩnh với chúng ta. Ngài không buộc tội chúng ta. Ngài không làm ngơ, và buộc chúng ta phải trở nên xứng đáng để được trò chuyện với Ngài. Ngài cũng không oán giận hay la mắng.

Khi bạn tìm đến với Chúa trước và trình dâng với Ngài về cách kỷ luật con của mình, thì cách kỷ luật đó sẽ đưa đến một sự đáp ứng trưởng thành, chứ không phải phản ứng đầy phẫn nộ khi đối diện với sự không vâng lời của con.

  1. Tìm Sự Quân Bình Giữa Yêu Thương Và Sửa Dạy

Shea, một thiếu nữ trẻ hiện giờ là một người mẹ, nhớ lại những năm tháng tuổi teen nổi loạn của mình và cách mẹ cô xử lý những điều đó. Cô chia sẻ, “Điều quan trọng với tôi là thấy được sự quân bình giữa tình yêu và sự sửa dạy của mẹ đối với mình. Tôi chưa bao giờ nghi ngờ về tình yêu của mẹ dành cho tôi khi mẹ sửa dạy tôi, dẫu có lúc tôi thật sự không thích mẹ khi mẹ làm như vậy.”

“Giờ làm mẹ, tôi sẽ cố hết sức để trở nên giống như mẹ tôi trong cách tôi sửa dạy con vì tôi biết mẹ yêu tôi và luôn muốn điều tốt hơn cho tôi – một quyết định tốt hơn, những trách nhiệm tốt hơn, một cuộc sống tốt hơn.”

Tình yêu mà chúng ta trao cho con sẽ khiến những phép tắc chúng ta đặt quanh con với mục đích bảo vệ trở nên nhẹ nhàng hơn đối với con.

  1. Đừng Nghĩ Đến Điều Tệ Hại Nhất Trong Con

Khi bạn nghĩ đứa con tuổi teen của mình sẽ làm rối tung mọi thứ, và thế là bạn sẵn sàng ra tay sửa phạt con, vì việc đó có lẽ hàm ý rằng bạn đang chào đón linh nổi loạn.

Phi-líp 4:6-8 là chìa khóa để giúp bạn có cách đáp ứng và phản ứng khôn ngoan với sự vi phạm của con, đó là đừng lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy cầu nguyện, nghĩ đến điều chân thật và kinh nghiệm sự bình an của Chúa.

Nghĩ đến điều chân thật là nương trên điều tốt nhất mà Chúa có thể thực hiện, chứ không dựa trên điều tệ hại nhất mà nó có thể xảy ra.

Tôi không nghĩ điều đó có nghĩa rằng là cha mẹ, chúng ta phải làm ngơ với những nguy hiểm phía trước hay phớt lờ nhu cầu cần được sửa dạy của con. Trái lại, điều đó có nghĩa rằng cha mẹ phải là người mang đến cho con sự tin cậy khi cần thiết và cũng là người tìm kiếm nơi con điều tốt nhất chứ không phải điều tệ hại nhất. Con bạn cần điều đó.

Trong Thi Thiên 139:17-18, Đa-vít hát ngợi khen, “Hỡi Đức Chúa Trời, các tư tưởng Chúa quý báu cho tôi thay! Số các tư tưởng ấy thật lớn thay.”

Chúa không chỉ có những tư tưởng về chúng ta, nhưng những tư tưởng ấy thật quý báu thay. Những tư tưởng đó là tốt lành, nhân ái và đáng quý dầu Ngài biết rõ điều chúng ta có thể làm.

Điều Chúa nghĩ về chúng ta không dựa vào sự ngu dốt hay những mơ tưởng của chúng ta, nhưng dựa vào cách Ngài nhìn chúng ta – là tinh sạch và không tì vết, khi chúng ta tin Con Ngài, là Chúa Giê-xu, để được xưng công nghĩa và được cứu. Chúa luôn nghĩ đến điều tốt nhất về chúng ta khi Ngài là Đấng duy nhất biết rõ điều tệ hại nhất trong chúng ta.

  1. Đừng Đưa Ra Quy Luật Hay Sửa Dạy Con Vì Sợ Người Khác Lên Tiếng

Bà mẹ của cậu bé tuổi teen nói với tôi rằng, “Nhiều lúc nỗi lo, lề luật tôi đưa ra với con đến từ nỗi sợ về điều người khác sẽ nghĩ về con và về tôi nữa. Tôi cứ phải tập tành giao phó mọi lo lắng cho Chúa, tập nhìn vào hoàn cảnh và nguyên do từ quan điểm của chính Chúa và luôn tự nhắc nhớ rằng mỗi đứa con của tôi đều là việc tay Chúa làm như chính cuộc đời tôi vậy.”

Khi chúng ta nhận thức rằng bản thân mình (chứ không phải người khác) phải chịu trách nhiệm trước mặt Chúa về cách nuôi dạy con của mình, chứ không phải về quyết định của con, khi đó chúng ta mới có thể dễ dàng bình an trong sự tin chắc rằng Chúa biết, dẫu rằng người khác có thể hiểu lầm.

Nếu chúng ta sửa phạt con vì sợ điều người khác có thể nghĩ về mình, hay bị áp lực trong việc phải trở nên bậc phụ huynh tốt hơn, bản thân chúng ta phải trả lời với Chúa về điều đó.

  1. Học Theo Gương Thương Xót Và Ân Điển Của Chúa

Thi Thiên 103:8-14 mô tả cách Cha trên Trời đáp ứng với chúng ta, ngay cả trong sự không vâng lời của chúng ta, và cho chúng ta một gương lớn về cách đáp ứng với con, nhất là khi con ăn năn, hối cải:

“Đức Giê-hô-va có lòng thương xót, hay làm ơn, chậm nóng giận và đầy sự nhân từ. Ngài không bắt tội luôn luôn, cũng chẳng giữ lòng giận đến đời đời. Ngài không đãi chúng tôi theo tội lỗi chúng tôi, cũng không báo trả chúng tôi tùy sự gian ác của chúng tôi…Đức Giê-hô-va thương xót kẻ kính sợ Ngài, khác nào cha thương xót con cái mình vậy. Vì Ngài biết chúng tôi nắn nên bởi giống gì, Ngài nhớ lại rằng chúng tôi bằng bụi đất.”

Hơn nữa, trong Ê-sai 43:25, chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời đã chọn việc không nhớ đến tội lỗi của chúng ta và cũng không nhắc đến sự quá phạm của chúng ta: “Ấy chính Ta, là Đấng vì mình ta mà xóa sự phạm tội ngươi; ta sẽ không nhớ đến tội lỗi ngươi nữa.”

Bạn có thể trở thành người mẹ, người cha đầy lòng thương xót, yêu thương và kiên nhẫn với con khi đối diện với những sai phạm của con không?

Cindi Mc Menamin
Thảo Anh dịch (Nguồn: Crosswalk)

Ly Hôn Gây Hậu Quả Nghiêm Trọng Như Thế Nào Trên Con Cái?

Tác giả: Rhonda Stoppe

“Con cái sẽ vui hơn nếu bố mẹ hạnh phúc – vì thế ly hôn có thể là giải pháp tốt hơn”. Điều này đã từng được người ta tin và nghĩ như thế suốt những năm tháng qua. Nhưng ngày nay, với nhiều nghiên cứu về hậu quả của ly hôn trên con cái cho thấy ý niệm đó đã lỗi thời rồi.

Nhiều người đồng tình rằng ly hôn có những ảnh hưởng trước mắt lẫn lâu dài trên con cái. Thế nhưng, ở giữa những mâu thuẫn trong hôn nhân, các cặp vợ chồng thường thấy khó nghĩ đến hay khó lượng giá những đau đớn mà con cái mình phải gánh chịu sau khi bố mẹ ly hôn.

Tôi không phải là chuyên gia về chủ đề ảnh hưởng của ly hôn trên con cái. Thế nhưng, với 36 năm chức vụ là vợ mục sư và 18 năm trong mục vụ thiếu niên, tôi đã quan sát và nhận thấy ảnh hưởng của ly hôn trên con trẻ rất giống với nghiên cứu mà tôi đã thực hiện khi chuẩn bị bài viết này.

Sau khi đọc vô số nghiên cứu của các chuyên gia và số liệu thống kê về những ảnh hưởng trước mắt và lâu dài của ly hôn trên con cái, mục tiêu của tôi trong bài viết này là giúp bạn có cái nhìn tổng quát về nghiên cứu đó.

Mục tiêu của tôi không phải chỉ đơn giản liệt kê những ảnh hưởng tiêu cực hay tích cực của việc ly hôn trên con cái. Nhưng tôi ước ao được ngồi xuống với bạn, như một cố vấn viên trưởng thành, để cùng bạn chuyện trò về đề tài này và mang đến cho bạn sự hỗ trợ lẫn hy vọng.

Ai Có Thể Đặt Câu Hỏi Này?

Khi nghĩ đến lượng độc giả đọc bài viết này, tôi đã đưa ra danh sách những người có thể dành thời gian đọc bài viết này. Nếu bạn đọc bài viết này, thì bạn có thể là người:
Đã ly hôn và lo sợ ly hôn sẽ ảnh hưởng đến con cái của mình
Đang nghĩ đến việc ly hôn nhưng lại lo lắng về ảnh hưởng của ly hôn trên thể chất, tình cảm lẫn sự phát triển về mặt xã hội của con cái.
Đang tìm hy vọng sau ly hôn và đang tìm cách để giúp con cái không trở thành người tiêu cực thứ hai.
Đang chuyên trách mục vụ thiếu niên và muốn được trang bị tốt hơn để giúp các bậc cha mẹ đã ly hôn hướng con cái đến hy vọng về Phúc âm và đời sống mới trong Chúa – đó là điều có tác động mạnh mẽ hơn bất kỳ ảnh hưởng tiêu cực nào khác đến từ việc ly hôn của cha mẹ.
Tìm lời tranh biện. Tôi lưỡng lự khi thêm điểm này, nhưng sự thật đó là khi đăng bài viết này, tôi thường nhận thấy có rất nhiều nhận xét từ những người cảm thấy bị xúc phạm khi nghe hành động của họ có thể ảnh hưởng tiêu cực đến người khác.

Vì thế, nếu đó là bạn thì xin hãy biết rằng mục đích của bài viết này không phải để tranh luận, làm cho bạn bị xúc phạm, xấu hổ, hay khiến bạn cảm thấy có lỗi.

Mục tiêu của tôi trong bài viết này là kết nối các phụ huynh đã ly hôn với các chuyên gia để được hướng dẫn cách dìu dắt con cái vượt qua những hậu quả tiêu cực mà ly hôn có thể gây ra.

Và cũng để khích lệ các cặp vợ chồng đã kết hôn trong việc tìm mọi cách để rịt lành những rạn nứt trong hôn nhân của mình, để khiến mái ấm của họ trở nên chốn bình yên, vui tươi và gặt hái bông trái tích cực dài lâu.

Hãy xem một câu nói trong một tường trình của Linarce Quarterly “Gần ba thập kỷ nghiên cứu đánh giá ảnh hưởng của cơ cấu gia đình trên sự phát triển toàn diện của trẻ cho thấy những trẻ sống với bố mẹ ruột thường có đời sống tinh thần, tình cảm, tư duy, học tập phát triển tốt hơn.”

Ly Hôn Có Ảnh Hưởng Trước Mắt Thế Nào Trên Con Cái?

Có nhiều ảnh hưởng trước mắt của ly hôn trên con cái trong những gia đình tan vỡ. Trong phần này, chúng ta sẽ nói về những việc mà những bố mẹ đã ly hôn có thể làm để bù đắp lại những ảnh hưởng tiêu cực trên con cái của mình.

Nếu bạn đang nghĩ đến việc ly hôn, hãy dành thời gian suy nghĩ về những ảnh hưởng mà con cái mình sẽ phải đối diện:

  1. Cảm giác không an toàn
    Một chuyên gia giải thích rằng trẻ con “thường nghĩ ba mẹ cần có khả năng xử lý mọi vấn đề. Trong mắt của con cái, bố mẹ là người có khả năng siêu nhiên nên có thể đáp ứng mọi nhu cầu cho chúng. Không việc gì là quá khó cho bố mẹ. Đối với con, ly hôn phá tan nhu cầu cơ bản về an toàn và niềm tin đối với khả năng của bố mẹ trong việc chăm sóc con cái cũng như trong việc đưa ra những quyết định có ảnh hưởng đến sự phát triển toàn diện của con cái.”
  2. Cảm giác bị chối bỏ
    Trẻ con thường có cảm giác bị chối bỏ khi bố/mẹ rời bỏ gia đình. Và nếu bố/mẹ tạo một mái ấm mới với ai đó thì cảm giác bị chối bỏ lại càng gia tăng.

Trong trải nghiệm của riêng tôi, dầu việc ly hôn của bố mẹ tôi xảy ra sau khi tôi đã trưởng thành, nhưng tôi vẫn nhớ như in việc chiến đấu trong tâm trí với cảm giác bị phản bội và chối bỏ khi cả bố và mẹ đều bắt đầu tạo mái ấm riêng với người phối ngẫu mới của mình.

Nếu trải nghiệm đó quá khó khăn và đau đớn dường nào đối với tôi khi đã trưởng thành, thì tôi có thể hình dung được cảm giác của các bạn thiếu nhi lẫn thiếu niên khi xem mái ấm mới của bố/mẹ như một sự đe dọa với mối quan hệ riêng tư của bản thân với bố/mẹ.

Khi con đang trong tiến trình xử lý cảm giác bị chối bỏ, bạn cần để con cái nói với mình về cảm xúc của chúng. Việc con né tránh hay đả kích kịch liệt còn tùy thuộc vào tâm tính của từng đứa trẻ.

Dù thế nào cũng hãy khiến việc nói chuyện với con trở nên cơ hội cho con giãi bày cảm xúc và hiểu được lý do đối với phản ứng của chúng. Đôi khi, do thấy cần bảo vệ bạn, con sẽ không nói ra điều đang ở trong lòng chúng. Điểm trọng tâm trong bài viết của tạp chí Gia đình có tiêu đề “Ly Hôn và Ảnh Hưởng của Nó trên Con Cái” đã đưa ra lời khuyên thế này:

“Trẻ con cần được khích lệ và hỗ trợ để tìm cố vấn viên trưởng thành nhằm khiến trẻ có thể sống thực với cảm xúc của mình và nói ra những thách thức mà chúng đang phải đối diện. Cũng hãy báo với giáo viên, tư vấn viên ở trường, người lo mục vụ thiếu niên hay mục sư. Hãy tìm xem ai là người sẵn lòng đứng vào vị trí này trong cuộc sống của con.

Tạo cơ hội để con cái có phần trong mối quan hệ gắn bó như trong một gia đình nơi Hội thánh và điều này rất quan trọng trong việc hình thành cảm giác thuộc về của con cái. Hội thánh không chỉ là nơi an ninh và bình an, nhưng cũng là nơi tỏ bày những gương mẫu hôn nhân lành mạnh để tôn cao Danh Chúa và cho con hy vọng về việc vui hưởng trong hôn nhân hạnh phúc của mình trong tương lai.

Những nghiên cứu gần đây cho thấy con không có cha trở nên như một dịch bệnh khi 40% trẻ con Mỹ được nuôi nấng trong những gia đình không có bố. Nên khích lệ những trẻ không có cha phát triển mối quan hệ tốt với một người nam tin kính mẫu mực trong Hội thánh.

  1. Cảm giác oán giận

Trẻ con được nuôi trong những gia đình ly hôn thường có cảm giác oán hận đối với cả bố lẫn mẹ. Hãy cẩn thận, đừng khiến cho tình cảm của con thêm khốn đốn khi nói ra những oán giận với chồng/vợ cũ của mình. Sự oán giận của bạn chỉ làm cho nỗi đau và cảm giác không an toàn của con trở nên tệ hơn. Nuôi dưỡng oán giận chỉ làm cho vấn đề trở nên rắc rối hơn.

“Khá coi chừng kẻo có kẻ trật phần ân điển của Đức Chúa Trời, kẻo rễ đắng châm ra, có thể ngăn trở và làm ô uế phần nhiều trong anh em chăng.” (Hê-bơ-rơ 12:15)

Khi bạn và con cùng bước qua dòng nước cuộn sóng này, đừng xem con như nơi trú ẩn hay an ủi cho cảm xúc của bạn. Cụ thể là đừng bắt con phải nghe những than thở của mình. Hẳn nhiên, cần lắng nghe những tổn thương của con về chồng/vợ cũ – nhưng đừng lạm dụng thời gian đó để trút những tổn thương của bản thân.

  1. Cảm thấy có trách nhiệm

Nhiều trẻ thường có suy nghĩ sai khi tin rằng hành vi của chúng là lý do khiến bố/mẹ ly dị. Suy nghĩ sai lệch này góp phần khiến nỗi đau buồn của trẻ bộc phát theo những chiều hướng tiêu cực. Hãy nói với con rằng việc bố mẹ ly hôn nhau hoàn toàn không phải do lỗi của con.

  1. Cảm giác gánh nặng về sự nghèo khó

Do tài chính của bố/mẹ nhận quyền nuôi con bị xuống dốc nghiêm trọng, trẻ trong gia đình ly hôn sẽ cảm thấy ray rứt về khó khăn tài chính của bố/mẹ và điều này khiến cho cảm giác lo lắng, e sợ và bối rối của con tăng thêm.

Số liệu thống kê cho thấy hầu như 50% phụ huynh đã ly hôn và hiện đang một mình nuôi con rơi vào tình trạng nghèo túng. Nếu bạn có ý định ly hôn, hãy xét các khía cạnh trên phương diện thể chất, tình cảm và tài chính khi chia tay với chồng/vợ của mình. Nhiều người nhận ra rằng họ chẳng vui hơn chút nào sau khi ly hôn.

Hơn nữa, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời thấy, nghe và Ngài hứa bảo vệ người mồ côi và Ngài có thể khiến điều xấu trở nên điều tốt lành (Thi Thiên 82:3; Sáng Thế Ký 53:20).

Ly Hôn Có Ảnh Hưởng Lâu Dài Như Thế Nào Trên Con Cái?

Có nhiều ảnh hưởng tiêu cực trên những trẻ lớn lên trong gia đình có bố mẹ ly hôn. Có vài điều cần suy nghĩ:

Những vấn đề về hành vi thường xảy ra phổ biến ở những trẻ sống trong các gia đình tan vỡ. Những bé trai thường có xu hướng hung hăng với người khác. Những bé gái cũng có những hành vi tiêu cực khi bố mẹ ly hôn.

Chấn động, tổn thương tâm lý thể hiện trong chứng trầm cảm, hay thậm chí có suy nghĩ, ý định tự sát.

– Dễ bị lạm dụng
– Thường hay bệnh nhưng lại khó phục hồi nhanh
– Dễ quan hệ tình dục bừa bãi hay sớm trở thành bố/mẹ trước tuổi vị thành niên
– Có xu hướng sử dụng chất kích thích
– Gặp khó khăn trong việc học ở trường

Chấn thương tình cảm kéo dài thường biểu hiện qua sự hoảng loạn, lo sợ hay không có khả năng gắn kết với ai đó trong mối quan hệ tương lai lâu dài.

Hầu hết các chuyên gia đều đồng ý rằng bố mẹ có thể nhanh chóng phục hồi sau khi ly hôn, nhưng trẻ con thì gần như không thể hồi phục hoàn toàn. Hãy lắng nghe Steven Earll – một nhà tư vấn và tâm lý điều trị chuyên nghiệp nói:

“Hồi phục hoàn toàn là việc hầu như không thể đối với trẻ con vì bản chất đặc biệt của đời sống gia đình. Khi bạn và chồng cũ chia tay mà không bị ảnh hưởng nhiều về điều đó, thì con cái của bạn lại liên tục suy nghĩ về sự mất mát của chúng. Và 25 năm sau biến cố đó, các con chắc chắn cũng bị điều này ảnh hưởng. Cuộc sống sẽ cứ khiến các con nhớ hoài về sự mất mát ngay cả trong những giây phút hạnh phúc nhất.

Earll nói tiếp: “Trẻ con chẳng bao giờ vượt qua được biến cố ly hôn của bố mẹ. Nó sẽ cứ là sự mất mát lớn trong cuộc đời chúng. Đó là nỗi đau không bao giờ kết thúc. Tất cả những sự kiện đặc biệt như lễ hội, thể thao, tốt nghiệp, kết hôn, sinh con… đều gợi lên sự mất mát tạo nên bởi việc bố mẹ ly hôn cũng như những mâu thuẫn trong mối quan hệ gia đình xảy ra khi đại gia đình cùng chung tổ chức một sự kiện nào đó.”

Một bài viết của Tiến sĩ Judith Wallerstein có nêu lên rằng: “…Trải nghiệm làm tăng thêm sự lo lắng khi hình thành mối quan hệ gắn bó lâu dài ở những giai đoạn phát triển về sau ngay cả trong giai đoạn tuổi vị thành niên.”

Ly Hôn Ảnh Hưởng Trên Con Cái Thế Nào Về Phương Diện Thuộc Linh?

Theo quan điểm của tôi, hậu quả cuối cùng cần phải nghĩ đến đó là ảnh hưởng của ly hôn trên con cái về phương diện thuộc linh. Khi trẻ con không được nuôi dạy bởi những cha mẹ Cơ Đốc, chúng sẽ sẵn sàng lắng nghe và đáp ứng tích cực với Phúc âm sau khi bố mẹ ly hôn, trong khi đó, trẻ sống trong gia đình Cơ Đốc có lẽ sẽ chối bỏ niềm tin của bố mẹ.

Sự giả hình và mất niềm tin mà trẻ con đã trải nghiệm có thể ảnh hưởng tiêu cực trên niềm tin nơi Chúa của chúng, và có thể khiến chúng nghi ngờ sự hiện hữu của Đấng Cứu chuộc vì đã không cứu vãn hôn nhân của bố mẹ.

Khi nhìn thấy sự bất lực của bố mẹ trong việc giải quyết mâu thuẫn hay không tha thứ cho nhau có thể khiến trẻ đánh dấu hỏi về sự thành thật trong niềm tin tôn giáo của bố mẹ và thường khi lớn lên, trẻ sẽ chối bỏ các giá trị niềm tin Cơ Đốc đó.

Nhiều trẻ không thoát ra được cảm giác bị phản bội và không tha thứ đối với bố mẹ cũng như đối với Chúa vì đã khiến sự ly hôn xảy ra. Điều này có thể sẽ khiến chúng chống đối Chúa và các giá trị Cơ Đốc mà đáng lý ra chúng phải nắm giữ.

Rõ ràng Đức Chúa Trời phán rằng Ngài ghét sự ly dị, không phải vì Ngài muốn níu kéo sự tốt lành bị vụt khỏi chúng ta, nhưng vì Chúa đã thiết lập hôn nhân giao ước để tạo nên những gia đình bền vững nhằm phản chiếu tình yêu của Ngài dành cho Hội thánh. Khi hình ảnh đó bị bóp méo qua việc ly hôn thì hậu quả của nó lại ảnh hưởng đến nhiều thế hệ.

Nếu bạn vẫn còn trong hôn nhân, hãy làm bất cứ điều gì có thể để rịt lành hôn nhân rạn nứt của mình vì con cái bạn vẫn lệ thuộc bạn. Hãy biết rằng ma quỷ đang tìm mọi cách để hủy phá bạn và con cái của bạn. Nhưng Đấng ở trong bạn vẫn lớn hơn thế lực trong thế gian này (I Giăng 4:4). Hãy tìm đến những tư vấn viên tin kính để được giúp đỡ và mang đến hy vọng cho bạn.

Ma-la-chi 2:15 nhắc nhở con dân Chúa kính trọng giao ước trong hôn nhân để sản sinh ra những hạt giống tin kính. Trải qua hơn 3 thập kỷ trong chức vụ là mục sư, cả chồng tôi và tôi đều chứng kiến những sự nổi loạn và tác động mạnh mẽ của ly hôn trong những gia đình tin Chúa. Nhưng điều mà ma quỷ muốn dùng để phá hoại thì Đức Chúa Trời có thể khiến trở nên tốt lành (xem Sáng Thế Ký 50:20).

Vì thế đừng nản lòng, bởi chúng tôi cũng nhìn thấy nhiều đứa con tin kính tốt được nuôi dưỡng bởi những bố mẹ hết lòng tin yêu Chúa dẫu cho hôn nhân có nhiều thất bại.

Tôi tin chắc rằng bất kỳ khó khăn nào mà bạn đang đối diện với đôi mắt luôn nhìn xem Chúa thì đó có thể là tia sáng mà Chúa dùng để kéo con cái Ngài đến với sự giải cứu thật và tin cậy nơi chính Ngài là nguồn duy nhất cho sự an ninh và niềm vui.

Đừng nản lòng nếu bạn đã ly hôn. Hãy nhớ rằng không việc gì là quá khó cho Ngài. Và cho dẫu sự ly hôn của bạn xảy đến với bất kỳ lý do nào thì Chúa vẫn thương yêu con cái của bạn.

Chúa biết sự ly hôn mang biết bao đau thương đến cho những trái tim bé nhỏ và Ngài là Đấng có thể khiến khổ đau trở nên vui mừng. Vì Chúa hứa sẽ khiến mọi sự trở nên có ích lợi cho những ai yêu mến Ngài – tức là những người được gọi theo ý muốn Ngài đã định (Rô-ma 8:28).

Thảo Anh dịch
Nguồn: Crosswalk

Trước Khi Kết Hôn, Hãy Xem Xét Về Mối Quan Hệ Của Bạn

Tác giả: Rachel Watson

Từ khi tôi ly hôn, người ta cứ hỏi đi hỏi lại: “Khi hẹn hò, hai bạn có thấy lá cờ đỏ nào phấp phới không?” Sự thật là: chẳng có lá cờ nào rực rỡ lắm.

Tôi biết đó không phải là điều họ muốn nghe. Họ muốn biết cách để bảo đảm người họ kết hôn sẽ không làm họ thất vọng. Không khiến họ nản lòng. Người ấy trở thành một con người khác. Nhưng như lời Elisabeth Elliot nói: “bạn kết hôn với một tội nhân.” Bạn kết ước với một con người dễ sai phạm và một tương lai vô định. Nếu bạn cũng kết ước vâng phục bước đi và tìm kiếm sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, thì khi gặp thất vọng cùng thử thách trong hôn nhân, bạn có thể bám lấy Chúa là Đấng không bao giờ từ bỏ hoặc làm con cái Ngài thất vọng.

Dù chẳng ai trong chúng ta có thể đoán trước được tương lai, nhưng chúng ta có thể khôn ngoan đặt những câu hỏi về mối quan hệ của mình trước khi cam kết bước vào hôn nhân. Cách người đặc biệt của bạn cư xử với người phục vụ bữa ăn tối cho các bạn, đối xử với mọi người trong Hội thánh, sử dụng thời gian, đánh giá sự trong trắng của bạn, và sử dụng tiền bạc, đều là những chỉ dấu cho bạn biết trước hình ảnh người phối ngẫu của mình trong tương lai.

Khi bị bao trùm bởi cảm xúc lãng mạn, thật khó nhìn thấy rõ ràng. Thật lòng, đôi khi chúng ta không muốn thấy rõ, vì khi thấy rõ có thể chúng ta phải chấm dứt mối quan hệ mình đang vui thích hoặc chia tay người mình yêu thương. Nhưng nếu chúng ta yêu Chúa và Lời Ngài, chúng ta sẽ tìm kiếm sự khôn ngoan của Ngài (Gia-cơ 1:5).

Một cách tìm sự khôn ngoan của Ngài là nêu lên một số câu hỏi về người mình đang hẹn hò. Sau đây là bảy câu hỏi.

  1. Người ấy nghĩ gì về Đức Chúa Trời?

W. Tozer nói: “Những gì xuất hiện trong trí chúng ta khi nghĩ về Đức Chúa Trời, chính là điều quan trọng nhất về chúng ta.” Nếu bạn là Cơ Đốc nhân, thì điều người phối ngẫu nghĩ về Đức Chúa Trời cũng phải là điều quan trọng nhất ở người ấy đối với bạn – không chỉ là niềm tin về mặt thần học, mà còn phải là tình yêu tận tụy của họ đối với Chúa. Mẫu người mà bạn muốn cùng xây dựng cuộc đời với mình sẽ phải hết lòng, hết linh hồn, hết trí và hết sức yêu mến Chúa (Lu-ca 10:27).

  1. Người ấy nghĩ gì về Hội Thánh địa phương?

Hội Thánh là nàng dâu của Đấng Christ. Nếu người chung sống với bạn nói họ yêu mến Chúa Giê-xu, thì họ cũng phải yêu nàng dâu của Ngài. Họ sẽ thấy giá trị của việc đi nhà thờ (Hêb 10:25). Họ sẽ không có thói quen nói hành hoặc nhục mạ chi thể trong thân Chúa. Họ sẽ hạ mình theo đuổi mối thông công và chia sẻ trách nhiệm với những thuộc viên tin kính cao tuổi hơn. Vài năm trước, có một người bạn nói với tôi rằng anh không thể nghĩ tới ai đó trong Hội thánh đáng được anh nể trọng đủ để xin lời khuyên. Anh thích hành động đơn độc. Nếu người mà bạn chung sống cảm thấy chẳng cần học hỏi điều gì từ Hội thánh hoặc chẳng có gì để góp phần vào Hội Thánh, thì chẳng những thần học của người đó có vấn đề mà chính bản thân người ấy cũng không quí mến điều được Đấng Christ đánh giá cao.

  1. Người ấy có yêu mến Lời Đức Chúa Trời không?

Người bạn đời của bạn có “hết lòng” tìm kiếm và tra cứu Kinh Thánh không? (Thi 119:2). Dĩ nhiên người ấy sẽ không trọn vẹn giữ theo lời Kinh Thánh – chẳng ai trong chúng ta làm được như vậy – nhưng người ấy có không ngừng rèn luyện để trở nên giống Đấng Christ nhiều hơn không? Tất cả chúng ta đều giống như Ma-thê, phải tranh chiến dữ dội lắm mới dừng được công việc mình đang làm để ngồi nơi chân Chúa Giê-xu. Thế nhưng lượng thời gian chúng ta dành cho Lời Ngài ảnh hưởng trực tiếp đến tình yêu của chúng ta đối với Chúa, cũng như niềm khao khát tăng trưởng trong đời sống Cơ Đốc.

  1. Người ấy có tôn trọng bạn không?

Người ấy có tôn trọng bạn trong lời nói không?

Bạn đời của bạn dùng lời nói để gây dựng hay đánh ngã bạn? Ai cũng có thể và thực sự có thay đổi, nhưng chúng ta kết hôn với người ấy trong hiện trạng của họ, chớ không phải với người có thể trong tưởng tượng. Cách người đặc biệt của bạn trò chuyện với bạn và nói về bạn cho thấy người ấy tôn trọng (hay không tôn trọng) bạn, là người mang hình ảnh của Đức Chúa Trời.

Người ấy có tôn trọng bạn trong hành động không?

Người có hành vi thô bạo khi hẹn hò là người chắc chắn sẽ có hành vi thô bạo trong hôn nhân – có thể ở mức độ còn nhiều hơn nữa. Mọi tội đều có thể tha thứ, kể cả dễ nóng giận và điên tiết, nhưng cứ tiếp tục hẹn hò với người không muốn trao đổi về việc từ bỏ những thói quen nầy thì không chỉ là thiếu khôn ngoan mà còn nguy hiểm nữa.

Cũng vậy, người bạn đời lúc nào cũng bắt ép bạn phạm tội tình dục, cho thấy người ấy thèm muốn điều gì hơn hết – chắc chắn không phải là sự trong trắng của bạn hoặc sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Qua cách trò chuyện của một số Cơ Đốc nhân trẻ, rõ ràng là có suy nghĩ sai lầm cho rằng hôn nhân giải quyết vấn đề ham muốn tình dục. Không phải như vậy. Liên tục phạm tội tình dục, sử dụng sách báo khiêu dâm, và thiếu tiết chế khi hẹn hò, chắc chắn sẽ mãi theo đuổi con người khi bước vào hôn nhân, nếu không giải quyết dứt khoát và ăn năn. Hơn nữa, ân điển của Chúa mang lại sự tha thứ. Và có thể làm lại từ đầu. Nhưng cách người bạn đời đối xử với sự trong trắng của bạn và của chính họ, cũng là điều không thể làm ngơ mà cần phải xem lại.

  1. Người ấy đối xử thế nào với người khác?

Người ta thường nói rằng cách người nam cư xử với mẹ và chị em gái, suy cho cùng, nói lên cách người ấy đối xử với vợ mình. Cũng vậy, cách người bạn đời của bạn cư xử với người lạ, chẳng hạn người thu ngân trong cửa hàng tạp hóa hoặc với người phục vụ trong nhà hàng, nói lên cách họ nhìn con người nói chung – phẩm hạnh, giá trị, và nhân phẩm. Điều nầy giúp bạn thấy trước cách họ sẽ cư xử với những người bạn muốn phục vụ – bạn bè và gia đình – và cũng cho thấy trước cách họ có thể đối xử với bạn trong hôn nhân một khi đã qua “tuần trăng mật.”

  1. Người ấy sử dụng thời gian và tài chính như thế nào?

Người đó có “không ham tiền” (Hêb 13:5) không? Cách họ tìm kiếm, ban cho, và sử dụng tài chính có phản ánh vị trí ưu tiên trong tình yêu đối với Chúa và với người hay không? Cần có thời gian để tập tành các thói quen nầy. Nhưng điều khôn ngoan là cả hai phải suy nghĩ kỹ về thái độ đối với tiền bạc, vì phần lớn cuộc sống và hôn nhân xoay quanh những quyết định và quản lý về tài chánh.

Cách họ sử dụng thì giờ cũng đáng chú ý. Họ có hiến mình vì người khác, có làm việc chăm chỉ và biết cách thư giãn không? Hay là họ tôn thờ công việc như thần tượng của mình? Họ có lơ là trách nhiệm để có thời gian xem phim ảnh không? Cân bằng giữa việc làm và nghỉ ngơi là điều khó. Điều quan trọng là duy trì các thói quen nầy cho bản thân và cho người phối ngẫu và thảo luận cách các bạn có thể cùng nhau giữ sự quân bình để làm sáng danh Ngài.

  1. Người ấy phản ứng ra sao khi thất vọng và gặp thử thách?

Sau khi chứng kiến chồng tôi từ bỏ đức tin cùng cuộc hôn nhân, tôi càng thấy câu hỏi nầy thật quan trọng đối với mình. Tuy quá khứ không gặp thử thách chẳng phải là khuyết điểm về tâm tánh, nhưng tôi muốn quan sát cách người phối ngẫu tương lai đối phó với sự mất mát lẫn đau buồn. Người ấy có trải qua lửa mà vẫn bám chặt Đấng Christ sau đó không?

Cuộc sống dẫy đầy những nản lòng và thất vọng nho nhỏ. Cũng có những cuộc điện thoại đau lòng và mất mát bất ngờ. Người bạn đời của bạn phản ứng ra sao khi họ không có được điều họ muốn? Cách người ấy phản ứng khi gặp thử thách nói lên mức kiên trì và cũng bày tỏ sự vững vàng trong đức tin của họ.

Hãy Tìm Sự Khôn Ngoan, Đừng Tìm Sự Hoàn Hảo

Trước khi đánh giá người đối diện, cần tự xét xem mình đã ổn chưa. Bạn có phải là mẫu người mà người bạn đời lý tưởng muốn cùng chung sống không? Bạn có thường xuyên cầu xin Chúa gọt giũa những góc cạnh thô nhám của mình không? Nếu không, thì đọc những điểm kể ra ở đây thực sự có thể khiến bạn kiêu hãnh thay vì khôn ngoan.

Đặt những câu hỏi nầy không bảo đảm hạnh phúc hôn nhân, cũng không nhằm đạt tới mức hoàn hảo chỉ có được trong Chúa Giê-xu, mà liên quan đến việc tôn cao Đức Chúa Trời và bước đi trong sự khôn ngoan. Làm ngơ nan đề không làm chúng tan biến và phủ nhận nan đề cũng không củng cố được mối quan hệ của bạn. Nói ra những ưu tư của bạn có thể là việc khó và không dễ chịu, lại còn có thể dẫn tới đổ vỡ mối quan hệ nữa – nhưng nếu bạn yêu Chúa và tin cậy Ngài thì bạn chẳng cần phải sợ nhìn thẳng vào vấn đề.

Người dịch: Khue Tran
Nguồn: https://www.thegospelcoalition.org/article/before-you-marry-question-your-relationship#

11 Lý Do Để Cùng Thờ Phượng Chúa Với Gia Đình – Phần 2

PHƯƠNG CÁCH THỰC HIỆN GIỜ THỜ PHƯỢNG GIA ĐÌNH

Rất ít người trong chúng ta được sinh trưởng trong gia đình đã hình thành giờ thờ phượng gia đình. Vì thế chúng ta hãy cùng xem một số chỉ dẫn thực tế và hy vọng nó có thể giúp đỡ các gia đình chúng ta trong hành trình mới này.

Tìm Thời Gian Thuận Tiện Nhất

Đây chỉ là giai đoạn thử nghiệm và có nhiều sai sót nhưng hầu hết các gia đình thực hiện việc này tốt hơn ở một số thời điểm trong ngày so với những gia đình khác. Một số trẻ (và cha mẹ!) không thể thực hiện tốt vào sáng sớm vì mệt và cáu gắt. Nếu đó là trường hợp của gia đình bạn, thì đừng cố thử tạo giờ thờ phượng gia đình vào thời gian đó. Hãy thử những thời điểm khác trong ngày và xem lúc nào là tốt nhất cho mọi người. Mỗi gia đình đều khác nhau.

Gặp Nhau Trong Cùng Thời Điểm

Tôi thường lên lịch cho cả tuần. Tôi lên lịch cho những hoạt động khác nhau ở những thời điểm khác nhau và chắc hẳn “giờ gia đình” cũng được ghi tạm trong khoảng thời gian từ 5-8 giờ tối hay một việc nào đó tương tự. Khi vợ tôi cảm thấy hơi bị thiếu quan tâm, cô ấy sẽ nói, “Anh phải lên lịch cho giờ gia đình nữa chứ?” Cô ấy nói đùa, nhưng khi cô ấy nói nghiêm túc, tôi sẽ phải nói, “Được.” Nếu không, những việc khác sẽ bắt đầu lấn chiếm thì giờ này. Có rất nhiều việc có thể và sẽ lấp đầy kế hoạch làm việc của chúng ta. Vì thế, nếu chúng ta không ghi xuống những việc quan trọng nhất thì chúng sẽ bị quên lãng và khiến những điều khác trong đời sống chúng ta bị tổn hại. Thờ phượng gia đình phải được lên kế hoạch. Điều đó không có nghĩa là mỗi tối thì giờ đó phải được thực hiện lúc 6 giờ. Đó là thì giờ “bán cố định”. Có vài bữa ăn tối không vượt quá 6 giờ tối. Đừng cứng nhắc, nhưng cần có một thì giờ thường xuyên và liên tục để gia đình bạn biết rằng đó là lúc mọi người sẽ hiệp chung thờ phượng Chúa.

Gặp Nhau Trong Cùng Nơi Chốn

Một số gia đình nhóm nhau tại bàn ăn. Những người khác có thể chọn ngồi tại phòng khách hay ở hiên sau nhà. Việc ngồi nhóm thờ phượng gia đình ở đâu không quan trọng. Nhưng sẽ ích lợi nếu “nơi đó” được liên tục sử dụng cho giờ gia đình lễ bái. Nhất là đối với trẻ nhỏ. Con cái của chúng tôi sẽ biết rằng khi chúng tôi nói giờ gia đình lễ bái đến rồi thì chúng tôi sẽ cùng ngồi tại phòng của gia đình. Con trẻ sẽ lớn lên trong sự nhận biết điều đó và sẽ giữ thường xuyên thì giờ đó.

Bắt Đầu Từ Từ

Chúng ta đang bắt đầu tiến trình đưa Hội thánh trở lại vấn đề kỷ luật cần thiết này. Hy vọng con trẻ của chúng ta sẽ có thể đi bước xa hơn, nhưng đối với hầu hết chúng ta thì đây là điều mới. Vì thế, đừng vội mong đợi quá nhiều trong khoảng thời gian quá ngắn hay đặt quá nhiều kỳ vọng nơi gia đình về lâu về dài. Nhiều lãnh đạo gia đình (nhất là người cha) khi được cảm thúc mạnh mẽ về nhu cầu thờ phượng Chúa trong gia đình thì trở nên quá sốt sắng đưa gia đình vào thì giờ đó. Các ông bố ơi, đừng bắt con học thuộc Lê-vi-ký trong vài tuần đầu của gia đình lễ bái. Chỉ nên bắt đầu đọc một phần nhỏ Kinh thánh, cầu nguyện ngắn, và hát một bài thánh ca. Khi mọi người trong gia đình cùng lớn lên trong sự thờ phượng, thì tại nơi đó sẽ có khả năng và ước ao khiến giờ thờ phượng trở nên đầy trọn hơn.

Ngắn Gọn

Thờ phượng Chúa trong gia đình không nên là gánh nặng, nhưng nhiều lần chúng ta khiến nó trở nên gánh nặng khi kéo dài quá lâu. Đặc biệt những gia đình trẻ nên lưu ý điều này vì cớ các con nhỏ của mình. Những ai chỉ mới bắt đầu giờ thờ phượng gia đình cũng nên giữ thì giờ đó ngắn gọn. Đáng ngạc nhiên là giờ thờ phượng chất lượng của gia đình cũng có thể diễn ra trong khoảng thời gian từ 15-20 phút. Thời lượng của giờ phượng gia đình không phải là thước đo về mức độ tăng trưởng thuộc linh của gia đình đó. Kéo dài hơn không phải lúc nào cũng có nghĩa là tốt hơn.

Đặt Ở Vị Trí Ưu Tiên

Nó phải được đặt ở vị trí ưu tiên trong gia đình. Điều này có nghĩa là chúng ta không cho phép những hoạt động khác lấn chiếm kế hoạch của chúng ta. Một gia đình hiếm khi ở nhà với nhau thì không thể thờ phượng cùng nhau. Việc đọc Kinh thánh đương lúc đến phòng tập thể dục hay trong một buổi tập bóng không thể tính chung được! Cơ Đốc nhân thời hiện đại cần nghe điều này: sự bận rộn (ngay cả với những hoạt động của Hội thánh) không có giá trị tương đồng với sự tin kính.

Linh Động

Khi bàn cãi về tầm quan trọng của việc lập giờ thờ phượng Chúa trong gia đình, chúng ta phải nhấn mạnh đến tầm quan trọng của tính linh động trong cách chúng ta tiếp cận vấn đề thờ phượng gia đình. Sẽ có những ngày chẳng có hiệu quả gì. Nếu đây là việc thực hiện thường xuyên, thì chúng ta nên điều chỉnh lại thời điểm và nơi chốn cho việc này. Tuy nhiên, sẽ có đôi ngày chẳng hiệu quả. Nhưng không sao cả! Đó là việc bởi ân điển chứ không phải là gánh nặng mà gia đình phải đương đầu.

Làm Gương Trong Thái Độ Đúng

Thái độ chúng ta có liên quan nhiều đến kinh nghiệm của chúng ta. Và những người khác luôn theo dõi thái độ của chúng ta. Chồng phải làm gương trong thái độ phải lẽ của mình trước mặt vợ, cha mẹ phải làm gương trước mặt con cái. Trẻ con rất giỏi quan sát. Chúng biết khi nào bố mẹ đang chỉ thực hiện một cách máy móc hay thật lòng mong muốn khi mời gọi cả gia đình hiệp chung thờ phượng Chúa. Đôi khi nó cũng chỉ là một trong những việc phải làm khi bố mẹ nói đến việc mong chờ giờ thờ phượng và liên tục thể hiện niềm vui lẫn ước vọng đối với việc thờ phượng gia đình.

Kiên Trì

Có lẽ lời khuyên quan trọng nhất đối với giờ thờ phượng gia đình là sự kiên trì. Sẽ có những lúc hay thậm chí là những tuần mà việc đó dường như bị xem nhẹ hay gặt hái ít kết quả: đứa nhỏ thì không chịu ngồi yên, đứa lớn tuổi thiếu niên thì tối nào cũng cằn nhằn, hay bị lạc điệu khi đang hát. Cứ tiếp tục! Bạn không cô đơn, hoàn cảnh của gia đình bạn không phải độc nhất. Cứ tiếp tục nhóm họp gia đình để thờ phượng. Kiên trì là giải pháp tốt nhất cho tất cả những cái không hay này. Lần hồi, hầu hết mọi khó khăn phải tranh chiến sẽ vượt qua, và bông trái không nhìn thấy được trước đây sẽ dần hồi hé lộ.

Jason Helopoulos là Mục sư phụ tá của Hội Thánh Cải cách Đại học tại East Lansing, Michigan, và cũng là tác giả của quyển Ân Sủng Bị Lãng Quên: Thờ Phượng Gia Đình trong Gia Đình Cơ Đốc (Trọng Tâm Cơ Đốc, 2013).

Thảo Anh dịch
Link https://www.thegospelcoalition.org/article/then-what-when-and-how-of-family-worship/

11 Lý Do Để Cùng Thờ Phượng Chúa Với Gia Đình – Phần 1

Cả gia đình cùng nhau thờ phượng Chúa (gia đình lễ bái) không phải là chuyện dễ dàng bắt đầu đối với chúng ta. Ngay cả khi là mục sư, tôi cũng đã cảm thấy lúng túng khi lần đầu tiên hướng dẫn gia đình thờ phượng (nhất là trong việc hát!). Thế nhưng, bây giờ điều đó đã trở thành một phần của đời sống gia đình chúng tôi. Thực ra, sự thờ phượng gia đình không hẳn chỉ là một phần trong đời sống gia đình mà nó còn đóng vai trò tâm điểm trong ý nghĩa thế nào là một gia đình đối với chúng tôi. Giờ đây điều đó là niềm vui, những phút giây đó giờ không còn là kỳ lạ nữa. Một gia đình Cơ Đốc phải để Chúa Giêxu làm tâm điểm, và nếu Ngài đóng vai trò tâm điểm thì gia đình đó sẽ ngập tràn sự ngợi khen thờ phượng.

Hầu hết các tín hữu Cơ Đốc đều nhận thức được tầm quan trọng của sự thờ phượng chung và riêng, nhưng ít người nghe đến vấn đề gia đình lễ bái. Thế nào là gia đình lễ bái? Khá đơn giản. Tối nay, hãy cùng ngồi với gia đình của bạn tại nơi phòng khách hoặc ngay tại bàn ăn. Và rồi… cùng cầu nguyện, đọc Kinh thánh, và hát thánh ca với nhau. Có nhiều lý do để cả gia đình cùng thờ phượng Chúa với nhau, nhưng chúng ta hãy chỉ đề cập một ít điều. Gia đình lễ bái nhằm mục đích gì?

  1. Làm Rạng Danh và Tôn Cao Chúa– Đây là lý do quan trọng và chính yếu.
  2. Đặt Chúa làm Trung Tâm của Gia Đình – Gia đình lễ bái có hiệu quả quan trọng trong việc đặt Chúa Giêxu vào tâm điểm của gia đình.
  3. Khích Lệ Tính Cách Cơ Đốc – gia đình có lẽ là nơi khó nhất để sống bày tỏ nếp sống Cơ Đốc. Đây là lý do mà sứ đồ Phao-lô nói với từng thành viên của gia đình Cơ Đốc trong đoạn Kinh thánh về gia đình ở thư Ê-phê-sô 5-6 và Cô-lô-se 3. Một thực tế đáng buồn là chúng ta thường bày tỏ bản tánh của Đấng Christ một cách mạnh mẽ hơn khi ở nhà thờ, tại nơi sở làm, hay trong mối quan hệ cộng đồng hơn là lúc ở nhà. Nếu có một nơi nào đó chúng ta phải đặc biệt cẩn trọng với tội lỗi, xác thịt, và kẻ thù của chúng ta, thì đó chính là tại nơi mái ấm của mình. Một nơi sống quá tự nhiên và quá quen thuộc cũng là nơi dễ phạm tội nhất.
  4. Khích Lệ Hòa Khí Trong Gia Đình – Tất cả chúng ta đều là tội nhân và cùng sống dưới một mái nhà trong những nơi chật hẹp. Điều đó sẽ khiến dễ xảy ra những vấn đề nghiêm trọng hay thậm chí là đau đớn! Chúng ta biết các thành viên trong gia đình, và chúng ta cũng biết rõ từng người một. Gia đình lễ bái giúp chúng ta đối diện với tội lỗi và hiểu rõ ảnh hưởng của nó trên những điều khác. Ví dụ, thật khó cho ông bố khi phải hướng dẫn giờ gia đình lễ bái khi chỉ mới vừa quát mắng vợ. Nếu ông bố này sắp hướng dẫn gia đình mình trước ngai ân điển, thì ông phải là người đầu tiên xin vợ tha thứ. Và người vợ cũng sẽ cảm thấy khó nhóm cầu nguyện với gia đình nếu không sẵn lòng tha thứ cho chồng mình.
  5. Gắn Kết Gia Đình Với Nhau – Sống trong một xã hội có nhịp sống nhanh thế này thì gia đình lại càng có ít việc cùng làm với nhau mỗi ngày. Thậm chí thời nay việc ngồi ăn chung với nhau cũng là một kỳ công của gia đình. Còn việc gia đình nhóm hiệp nhau mỗi ngày thì sao? Nếu sự nhóm hiệp đó dành cho sự thờ phượng thì thế nào? Điều đó sẽ trở thành phần tâm điểm quan trọng nhất trong đời sống của gia đình đó. Cả gia đình bạn sẽ bắt đầu nhận biết rằng nếu chúng ta có hoặc không có làm một việc gì khác với nhau thì cũng chẳng thành vấn đề, nhưng điều quan trọng nhất cho thấy chúng ta là một gia đình, đó là tất cả chúng ta cùng thờ phượng Chúa trong sự phục tùng Ngài. Và đây mới là mối dây liên kết đời đời thêm sức mạnh cho gia đình chúng ta trong mọi lãnh vực khác.
  6. Cung Cấp Tri Thức Chung – Khi Kinh thánh được đọc chung trong giờ gia đình lễ bái, thì cả gia đình sẽ được lớn lên trong cùng một sự hiểu biết. Những đối thoại quanh bàn ăn hay trong xe sẽ mang đến sự thay đổi lớn khi mọi thành viên đều có cùng sự am hiểu khi chuyện trò với nhau.
  7. Dạy Cho Con Trẻ Về Việc Cùng Thờ Phượng – Gia đình lễ bái mang đến thêm lợi ích về việc dạy con trẻ đối với sự thờ phượng chung. Khi mọi người cùng ngồi và lắng nghe Lời Chúa, nghe lời cầu nguyện, hát những bài thánh ca, thì tất cả những yếu tố này trong việc cùng nhau thờ phượng sẽ mang đến một ý nghĩa mới. Giá trị của điều này cực kỳ quan trọng.
  8. Khích Lệ Con Trẻ Chúng Ta ở trong Chúa – Con trẻ sẽ thấy rằng đối với cha mẹ thì thờ phượng không phải chỉ là điều gì đó mà cha mẹ chỉ thực hiện vào các buổi sáng Chúa nhật. Nhưng nó đóng vai trò trung tâm trong đời sống của cha mẹ, và quan trọng đủ đến nỗi khiến cha mẹ đặt tâm điểm gia đình trên nền tảng là sự thờ phượng đó. Chúng ta không chỉ nuôi dạy con trẻ để chúng trở nên những người đạo đức, tài năng, nhưng cũng trở nên người biết thờ phượng Chúa Ba Ngôi nữa.
  9. Củng Cố Vai Trò Lãnh Đạo Thuộc Linh – Gia đình lễ bái củng cố nền tảng Kinh thánh về gia đình khi xem người cha (hoặc người mẹ nếu đơn thân nuôi con) là lãnh đạo thuộc linh của gia đình. Khi người cha hướng dẫn các con và vợ trước ngôi Đức Chúa Trời vào mỗi buổi tối, và môn đệ hóa vợ con trong những bài học về Chúa Giêxu, thì vợ con sẽ ngày càng mong đợi sự lãnh đạo thuộc linh từ người cha đó. Điều này làm tăng thêm lợi ích của việc củng cố vai trò thuộc linh trên đôi vai của người cha.
  10. Cung Cấp Mô Hình Môn Đệ Hóa Một Cách Có Hệ Thống – Vì là mục sư, tôi thường có những người tìm đến với những câu hỏi về cách dạy dỗ con cái hay hướng dẫn vợ trong một lãnh vực cụ thể. Những người này thường quan tâm đến một tội lỗi cụ thể hay một rắc rối nào đó trong đời sống của một thành viên trong gia đình họ. Và trong hoàn cảnh như thế, chúng tôi giống như những lính cứu hỏa vội chạy đến dập tắt vấn đề này hoặc khác. Đôi lúc thì cần thiết, nhưng nếu thường xuyên hành động như thế thì không nên. Môn đệ hóa có hệ thống là phương cách tốt hơn và được trợ giúp bởi thì giờ gia đình lễ bái. Gia đình lễ bái mỗi ngày cung cấp một nền tảng vững chắc dựa trên việc nghe Lời Chúa mỗi ngày, cầu nguyện, và dâng lời tạ ơn. Xây dựng một ngôi nhà vững chắc cần có thời gian. Một ngôi nhà không vững chắc là do người thợ nề chạy từ tường lung lay này sang tường lung lay khác để đóng đinh chỗ nọ chỗ kia.
  11. Cung Cấp Lời Chứng Cho Thế Hệ Mai Sau – Một trong những lợi ích lớn nhất của gia đình lễ bái là việc truyền niềm tin của chúng ta sang thế hệ tiếp theo. Chúng ta đang dạy con trẻ cách đọc Kinh thánh, cầu nguyện, xưng tội, hát ngợi khen Chúa, và nhiều hơn thế nữa. Con trẻ chúng ta sẽ rời gia đình với những hồi ức về việc thờ phượng Chúa mỗi ngày. Chúng sẽ học hỏi bằng cách nhìn và tham gia cách tìm Kinh thánh, cách cầu thay cho thế hệ tương lai của chúng, và cách để có niềm vui trong Chúa. Và bởi sự thương xót và nhân từ của Chúa, chúng sẽ chuyển giao những điều đó cho thế hệ tiếp theo trong gia đình của chúng.
    Chúng ta vừa xem những “lý do” của sự thờ phượng gia đình. Chúng ta sẽ khám phá về “phương cách” trong bài học sau.

Thảo Anh dịch
Nguồn: www.thegospelcoalition.org

Podcasts

Latest sermons